Sau khi trò chuyện xong, Khâu Thư Dư liền dãn Đường Kiếp Trương Thái Hư lên núi.
Thạch Môn Phái đã chuẩn bị thiết yến đón chào hai người Đường Trương từ trước, ân cần chiêu đãi.
Rượu quá ba tuần, Đường Kiếp cũng dần hiểu được một chút tình hình.
Núi Vĩnh Tuế vốn có ba môn phái tu tiên, tuy nhiên từ sau khi phát hiện mạch khoáng thạch, thanh thế của Thạch Môn Phái càng ngày càng phát triển, ép dần hai môn phái còn lại xuống, trong đó có một môn phái bị buộc phải rời khỏi nơi này. Chỉ có điều khi mạch khoáng khô kiệt, những ngày an nhàn của Thạch Môn Phái cũng sắp kết thúc.
Trên bàn tiệc, Khâu Thư Dư nói đến đây thì không ngừng thổn thức, nói với Đường Kiếp:
- Mấy năm gần đây, dựa vào mạch khoáng, Thạch Môn Phái đích thật thu được không ít lợi lốc. Nhưng là vì trấn thủ mạch khoáng, nên cũng đắc tội với không ít kẻ tiểu nhân. Năm đó, Ngọc Hó Phái trộm quặng, Thạch Môn Phái đại chiến với bọn họ ba trận, vô số đệ tử bị chết, ngay cả bản thân ta cũng bị thương nặng, mới có thể bảo vệ mỏ quặng này. Tấm lòng của Thạch Môn phái đối với Tẩy Nguyệt phái có thiên địa làm chứng đấy.
Ngọc Hoa Phái chính là môn phái, bị Thạch Môn Phái bức phải rời đi. Đường Kiếp biết Thạch Môn Phái và Ngọc Hoa Phái từng đại chiến mấy lần, nhưng về phần có đúng vì bảo vệ quặng hay không, thì khó mà có thể xác định được. Theo tình hình thực tế, thì càng giống tranh đoạt quyền khống chế núi Vĩnh Tuế hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT