Sau khi thỏa thuận xong, Đường Kiếp đi theo Tịch Tàn Ngân tiến vào hầm mỏ. Còn mấy người Khâu Thư Dư do có quy củ ngăn cản, nên cũng không đi cùng vào.
Trong hầm mỏ có một vài thợ mỏ lưng đeo chiếc sọt lớn, đi tới đi lui. Hầm mỏ hẹp dài, chạy thẳng vào phía trong, càng vào trong càng tối không nhìn được điểm cuối cùng.
Nghe nói vì khai thách khoáng thạch, Thạch Môn phái đã đào sâu vào trong lòng núi, hiện tại bên ngoài đã bị đào rỗng, giống như một sơn động. Những thợ mỏ nếu muốn đào được linh thạch thì phải đi dọc theo đường hầm vào tận sâu bên trong.
Vách tường trong hầm mỏ đều đươc người tu dùng pháp thuật hệ thổ gia cố. Sau khi xác nhận quặng ở một khu vực nào đó đã được đào sạch sẽ, người tu sử dụng pháp thuật hệ thổ phong kín vách hầm lại, đề phòng hầm bị sụp xuống. Tuy nhiên, dựa theo quy củ, mỗi một khu vực sau khi bị phong kín đều để lại một khe hở, để tiện Linh Sư đến kiểm tra.
Từ đại điện đi theo Tịch Tàn Ngân vài bước, Đường Kiếp đi tới trước một vách đá, đưa tay chạm lên khe hở, phát động linh khí. Linh khí từ khe hở từ từ tiến vào bên trong thăm dò, cảm nhận năng lượng dao động trên vách đá.
Sau khi tìm kiếm một lát, Đường Kiếp chỉ vảm nhận được một chút năng lượng dao động, biết đây chẳng qua chỉ là một ít khoáng thạch chưa được khai thác hết, khu vực này đúng là đã được khai thác gần như sạch sẽ rồi.
Chuyện này cũng không có gì là kỳ quái, nơi này là cửa hầm mỏ, là nơi không có khả năng bỏ sót khoáng thạch nhất. Đường Kiếp thăm dò ở đây, chỉ là muốn cảm nhận một chút cấu tạo tính chất của đất đai và linh khí nơi này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT