Có người không nhịn được bật cười, nhưng lập tức nín lại, vai run lên bần bật.
Ô hô, ai xui xẻo trúng "giải độc đắc" rồi đây?
Ồ, thì ra là cậu ta à.
Lạc Thời Hi nghe thấy tiếng thở phào nhẹ nhõm xung quanh, còn có người nhỏ giọng thì thầm: “May mà không phải tôi.”
Cậu cam chịu ngẩng đầu, chạm mắt với Giang Tịnh. Đôi mắt vốn hơi cụp lúc này lại càng rũ xuống, trông đáng thương vô cùng: “Cô dạy rất tốt, là do em quá ngốc, học mãi không vào.”
Giữa mùa hè nóng nực, tuy trong phòng có điều hòa nhưng cậu đã nhảy hơn một tiếng đồng hồ, mồ hôi đầm đìa, cổ áo ướt sũng. Nhìn dáng vẻ ấy, Giang Tịnh cũng không nỡ trách móc, huống hồ Lạc Thời Hi lại đang sợ cô giận, lúc này ngoan ngoãn đứng thẳng, dè dặt nhìn cô.
Nhìn gương mặt vô tội, ngơ ngác dễ khiến người ta khơi dậy bản năng làm mẹ, Giang Tịnh thở dài, nhưng dạy thì vẫn phải dạy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play