Giang Diêm nói: “Đừng có nói cứ như tôi đang chiếm tiện nghi người khác vậy, tôi chẳng phải đang dạy cậu học động tác à?”
“Được rồi được rồi, xin lỗi mà, tôi đâu có cố ý đâu.” Lạc Thời Hi chột dạ, cười nịnh rồi nhích lại gần, kéo tay Giang Diêm xuống.
Lần này Giang Diêm cũng chịu buông tay, Lạc Thời Hi vừa thấy cằm anh đỏ ửng cả một mảng, lại càng áy náy hơn: “Hay để tôi thổi thổi cho anh nhé, thổi một cái là hết đau liền.”
Giang Diêm hừ khẽ, định châm chọc một câu “ấu trĩ”, nhưng khi vừa cúi đầu ánh mắt chạm phải đôi mắt trong veo, long lanh kia của Lạc Thời Hi — lúc này đang mang theo chút áy náy nhìn anh.
Không hiểu sao, lời tới miệng lại nghẹn xuống, Giang Diêm im lặng một lúc, cuối cùng gật đầu dưới ánh mắt đầy lo lắng của Lạc Thời Hi: “Thổi cho tôi đi.”
Lạc Thời Hi kiễng chân, cẩn thận thổi mấy cái lên cằm của Giang Diễm, nhìn vết ửng đỏ còn sót lại trên làn da đối phương, trong lòng dâng lên một trận áy náy.
Giang Diêm cụp mắt, nhìn thiếu niên trước mặt mình, chỉ thấy hàng mi cong khẽ lay động, cùng làn hơi thở ấm áp lướt qua má. Anh đưa tay đỡ lấy eo Lạc Thời Hi đang loạng choạng vì phải kiễng chân, giúp cậu đứng vững trước mặt mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play