Phó Anh đứng ở cửa ra vào, nhìn xuyên qua khe cửa, bên ngoài bầu trời đen nghịt, gió lốc cùng mưa phùn khắp nơi, làm cho mặt cô cũng trở nên mát lạnh.
Không biết có phải mấy hôm nay Phó Anh hoạt động thể chất không mà cô cảm thấy thể lực của mình so với trước đây tốt hơn rất nhiều, nhất là trước đó có thể chính xác bắt được con rắn kia, tai của cô cũng có thể nghe được tiếng sột sà sột soạt cùng với âm thanh nhúc nhích.
“Chị đang nhìn cái gì đó? Chị có muốn ghi lại di ngôn không?” Lúc này thiếu niên nổi loạn đặc biệt vâng lời đi đến bên cạnh Phó Anh hỏi thăm, Phó Anh lắc đầu, “Không cần.”
“Tôi cũng cảm thấy không cần, chúng ta chắc chắn sẽ không chết.”
“Khó nói lắm, dựa theo xu thế này thì cứ tiệp tục qua hai đến ba giờ nữa thì nước biển sẽ ngập đến nơi ở của chúng ta.”
“A? Vậy phải làm sao bây giờ?” Hiện tại Cừu Sách vô cùng tin tưởng Phó Anh, nếu cô đã nói như vậy, thì cậu ta liền tin, “Vậy chúng ta phải tiếp tục trốn lên đỉnh núi sao? Muốn chết à, tôi không trèo được nữa đâu.”
Lư Châu cùng đại ca cũng đi đến, hai người họ có kinh nghiệm sinh tồn ở nơi hoang dã, khẳng định với lời giải thích của Phó Anh, “Nghỉ ngơi trước đi, ăn một chút gì đó để bổ sung thể lực, nếu mưa to có thể dừng lại thì có lẽ chúng ta có thể ở chỗ này đợi cứu viện. Nếu nhưng không… Vẫn phải dự tính đến trường hợp xấu nhất sảy ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play