Quả nhiên Phó Anh nói không sai, thời gian trôi qua không lâu, bọn họ cũng càng lúc càng nghe được tiếng sóng biển cuồn cuộn đang đến gần, bão tố chưa từng dừng lại, tiếng mưa rơi ào ào như đập vào thần kinh của mỗi người, nhắc nhở cho bọn họ nguy hiểm sắp tới.
Đại ca cùng Lư Châu đều đề nghị tiếp tục leo núi, lên đỉnh núi chờ cứu viện.
Nhưng đội mưa núi lở, xác thực không phải là lựa chọn đúng đắn, nên lời đề nghị này bọn họ không có lập tức đồng ý.
Cừu Sách nói: “Tôi đi cùng chị Phó Anh, chị ấy đi chỗ nào thì tôi đi chỗ đó.”
Phó Anh nhìn Cừu Sách một cái, cậu ta nở một nụ cười đáng yêu: “Hắc hắc.”
Phó Anh: “…”
Trần Như Ngọc giơ tay nói: “Tôi nghe theo Lư Châu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play