Rắn vảy cây nhếch miệng, sau một lát thì bật cười đầy kỳ quái: “Ha.”
Như thể cảm xúc bị kìm nén lâu ngày bỗng trào ra, xung quanh nó cuộn lên những luồng gió lốc mạnh mẽ, cuốn tung hoa lá, làm gãy cả cành cây.
Nhớ lại những ngày bị hành hạ trong căn cứ, trong lòng rắn vảy cây chỉ còn đầy oán hận và bất bình.
Chỉ là loài người tầm thường thôi, dựa vào đâu khiến biến dị thể phải nhún nhường?
Nhân loại hèn hạ mà còn hiểm độc, xảo trá, tàn nhẫn hơn cả rắn độc! Vậy mà lại khiến biến dị thể lưu luyến?
Gương mặt nó vặn vẹo đầy giận dữ một lúc lâu, rồi trườn mình đến dưới tòa nhà nơi Ôn Tân sống.
Nó men theo đường ống bên ngoài mà bò lên, dừng lại bên ngoài cửa sổ phòng của chàng trai.
Không lâu trước đây, Ôn Tân đã lắp lưới chắn cửa sổ, khiến rắn vảy cây không thể vào được. Nhưng nó không quan tâm, chỉ mở to mắt rắn, xuyên qua khe rèm mà gần như cố chấp dõi theo bóng người di chuyển bên trong.
*
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT