Nghe tôi nói, người phụ nữ bật khóc, quỳ xuống trước mặt tôi phịch một cái. Chị ấy khóc lóc van xin tôi giúp, nói rằng nếu tôi không giúp thì chồng chị ấy sẽ phải chết thật.
Trong tình huống này, tôi thực sự không thể nhẫn tâm từ chối, bởi vì làm như vậy chẳng khác nào đập tan nốt hy vọng cuối cùng của họ.
Nghĩ vậy, tôi đành tiếp tục hỏi người phụ nữ kia:
“Chồng chị có chạm vào thứ gì ở Núi Đầu Trâu không?”
Người phụ nữ lắc đầu nói không biết, chồng chị chưa bao giờ nói là đã đụng vào thứ gì ở nơi đó.
Thấy người phụ nữ không biết chi tiết, tôi quay lại và lên xe một lần nữa, đến bên cạnh Lý Nhị Trụ. Lý Nhị Trụ tâm trạng rất không tốt, hai mắt hơi nhắm lại, giống như sắp chết, rất đáng sợ.
Tôi hỏi anh ấy:
“Anh Lý, anh có chạm vào thứ gì khi đến Núi Đầu Trâu không?”
Lý Nhị Trụ hơi mở mắt ra, khẽ rên một tiếng, sau đó tựa hồ đang nhớ lại chuyện xảy ra một tháng trước, suy nghĩ một chút, khóe miệng mấp máy mãi mới nên lời:
“Ở Núi Đầu Trâu tôi có tìm được một ngôi mộ, bên trong có một cỗ quan tài, tôi đã chạm vào thi thể trong quan tài.”
“Anh chạm vào thi thể sao?”
Tôi sửng sốt, nhíu mày, không biết đây có phải là bị trúng thi độc?
Thi độc trong thuật âm dương có tên là tà độc hay còn gọi là thi khí. Trong sách y khoa, người ta cho rằng xác chết bị phân hủy và chôn dưới đất lâu ngày sẽ tạo ra thi độc. Những người trúng phải thi độc sẽ rất khó để cứu chữa.
Nghe tin Lý Nhị Trụ đụng vào thi thể, trong lòng tôi trầm xuống, thầm nghĩ nếu bệnh của anh ấy thật sự là trúng thi độc, như vậy sẽ nguy kịch, chỉ sợ ngay cả Đại La Tiên Nhân cũng cứu không được.
Tuy nhiên, cũng không phải xác chết nào cũng mang thi độc. Cổ nhân cũng đã nói rằng chỉ những xác chết đã chôn lâu ngày mới có loại độc này. Điều này có nghĩa là nếu chôn chưa lâu hoặc không được đóng kín thì thi thể sẽ không sinh ra thi độc.
Tôi vội hỏi tiếp:
“Anh nói cho tôi biết, tại sao anh lại vào mộ rồi còn chạm vào xác chết?”
Mặc dù Lý Nhị Trụ đang trong tình trạng tồi tệ nhưng anh ấy vẫn chịu đựng nỗi đau thể xác và kể cho tôi nghe toàn bộ câu chuyện.
Hóa ra lý do tại sao Lý Nhị Trụ chạy đến ngôi mộ là năm người bên ngoài đã đưa anh ấy đến đó.
Nói cách khác, sau khi Lý Nhị Trụ đưa năm người kia vào Núi Đầu Trâu một tháng trước, họ đã lấy ra bản đồ Núi Đầu Trâu và chỉ vào một điểm trên đó, muốn Lý Nhị Trụ dẫn đường.
Lý Nhị Trụ lúc ấy cũng không có nghĩ nhiều, cũng không có hỏi bọn họ tại sao đi tới điểm đó, dù sao đối phương cũng nói là sẽ trả phí dẫn đường. Vì vậy, không cần nghĩ ngợi, Lý Nhị Trụ đã dẫn năm người kia đến địa điểm được chỉ định trên bản đồ.
Vừa tới nơi, bọn họ phát hiện trên núi có một cái động, năm người bên ngoài nhìn thấy cái động liền đi vào. Thấy họ đi vào động, Lý Nhị Trụ tò mò nên đi theo họ.
Ngay khi bước vào hang, anh ta nhận ra rằng đó hoàn toàn không phải là một hang động, mà là một ngôi mộ. Bên trong là một chiếc quan tài lớn, dựng đứng trong hang. Nhìn thấy cảnh này, Lý Nhị Trụ sợ chết khiếp. Anh ấy sống mấy chục năm, cũng chưa bao giờ được nhìn thấy quan tài dựng đứng như thế này.
Ở trong cái động đó đã đủ đáng sợ rồi, lại còn thêm cái cỗ quan tài dựng đứng nữa cho nên lúc ấy Lý Nhị Trụ đã hoảng sợ mà bỏ chạy ra ngoài.
Không lâu sau, năm người đó cũng đi ra. Khi đó trời đã tối, Lý Nhị Trụ đi tìm củi chuẩn bị đốt lửa trại, nhưng khi tìm được củi trở về thì năm người đã biến mất.
Lúc đầu Lý Nhị Trụ còn tưởng bọn họ cũng đi kiếm củi, nhưng đợi một hai canh giờ cũng không thấy quay lại, lúc này anh ấy mới hoảng hốt tìm khắp nơi cũng không thấy, tiếng la hét truyền khắp núi nhưng không có tiếng đáp. Cuối cùng, Lý Nhị Trụ không thể không quay trở lại chỗ cũ, sau đó nhìn về phía hang động dẫn vào lăng mộ, Lý Nhị Trụ bèn nghĩ, lẽ nào năm người kia đang ở trong hang sao?
Nghĩ như vậy, Lý Nhị Trụ lại vào trong mộ, định đi vào tìm năm người kia. Kết quả khi đi vào trong mộ, anh ấy không thấy ai cả, nhưng quan tài đã bị mở ra, bên trong là một thi thể nữ.
Bình thường, nếu nhìn thấy hài cốt, Lý Nhị Trụ chắc chắn sẽ vô cùng kinh hãi, nhưng cái thi thể nữ trước mặt lại không thối rữa chút nào, trên người mặc quần áo cổ xưa, làn da còn nguyên vẹn, dung mạo xinh đẹp như tiên nữ trong tranh, nếu không phải thi thể nữ đó đang ở trong quan tài, Lý Nhị Trụ nhất định sẽ hoài nghi nó là người sống. Nói cách khác, vì quan tài là quan tài thẳng đứng nên thi thể nữ cũng giống như đang đứng thẳng người vậy.
Đột nhiên nhìn thấy thi thể nữ xinh đẹp sống động đứng trong quan tài, Lý Nhị Trụ mặc dù vô cùng sợ hãi nhưng vì tò mò mà liếc nhìn thêm vài lần. Kết quả, anh ấy nhìn thấy trên cổ thi thể nữ có một khối dương chi bạch ngọc.
Lý Nhị Trụ tuy là người nông thôn, nhưng ở thế kỷ 21, thông tin bên ngoài đã tác động đến các vùng nông thôn của Trung Quốc, ai lại không biết bạch ngọc này là thứ tốt? Lúc ấy Lý Nhị Trụ sửng sốt, trong lòng biết nhất định là vật có giá trị. Vì vậy đã nổi lòng tham, đoạt lấy bạch ngọc trên cổ nữ thi.
Cầm khối dương chi bạch ngọc chạy ra ngoài, lại thấy năm người kia mãi không trở lại, Lý Nhị Trụ quyết định chạy về nhà một mình ngay trong đêm.
Ban đầu, Lý Nhị Trụ dự định sau này sẽ lên thành phố để bán khối ngọc đó, nhưng sau khi về nhà chưa đầy một ngày, anh ấy đã mắc phải căn bệnh lạ này, sau đó không liền không thể dậy nổi cho đến tận hôm nay.
Sau khi nghe đầu đuôi sự việc, tôi đã rất kinh hãi! Thành thật mà nói, nếu Lý Nhị Trụ không nói với tôi về điều này, tôi sẽ không tin đó là sự thật, bởi vì nó rất kỳ lạ. Nếu thi thể nữ mặc quần áo cổ xưa, vậy có nghĩa là người cổ đại, thi thể từ cổ đại làm sao có thể nguyên vẹn không thối rữa? ( truyện trên app T𝕪T )
Thế nhưng, mặc dù tôi nghĩ rằng vấn đề này quá khó tin, nhưng tôi cũng biết Lý Nhị Trụ có thể nói dối ai chứ không thể nói dối tôi.
Suy nghĩ một lát, tôi liền hỏi anh ấy xem khối dương chi bạch ngọc kia có còn không.
Lý Nhị Trụ gật đầu và nói rằng nó vẫn ở nhà. Đồng thời, anh ấy lo lắng hỏi tôi:
“Trần tiên sinh, có phải do tôi chạm vào xác phụ nữ đó nên mắc bệnh lạ này không?”
Tôi lại tiếp tục suy nghĩ rồi nói:
“Nếu anh chạm vào thi thể nữ hoặc khối ngọc trên cổ cô ta ở Núi Đầu Trâu thì rất có thể bệnh của anh là do thi thể nữ cổ xưa đó gây ra hoặc khối ngọc đó có vấn đề.”
Đương nhiên, có một điều tôi không nói ra, đó là căn bệnh kỳ lạ này rất có thể là do trúng thi độc. Chỉ là tạm thời tôi không rõ nên chưa nói ngay.
Lúc này, vợ của Lý Nhị Trụ đột nhiên đi tới:
“Tôi cũng đã chạm vào khối ngọc cổ đó nhưng không sao hết.”
“Ồ?” Tôi nhíu mày, tôi đã có đáp án của mình:
“Nói như vậy thì vấn đề rõ ràng là từ thi thể nữ kia rồi.”
Lý Nhị Trụ hỏi tôi:
“Trần tiên sinh, theo ngài thì rốt cuộc tôi đã mắc bệnh gì?”
Vợ của Lý Nhị Trụ cũng sốt sắng:
“Nếu là do thi thể nữ kia mà ra thì chắc chắn là tà bệnh, Trần tiên sinh, ngài nhất định phải giúp chúng tôi!”
Tôi không nói gì mà chỉ cau mày thật chặt, trong lòng nghĩ về tất cả những kiến thức đã học được trong cuốn sách "Mao Sơn bí thuật", cố gắng ghi nhớ những ghi chép như vậy trong đó. Nhưng trong ký ức của tôi, tôi chưa bao giờ thấy ghi chép nào về chứng bệnh này.
Chẳng lẽ thật sự là thi độc?
Tôi chỉ muốn nói ra, nhưng chính tôi lại phủ nhận, bởi vì độc xác trong ngành âm dương gọi là thi khí, mà trong y học cũng gọi là nhiễm khuẩn.
Nếu đó không phải là thi độc thì nó có thể là gì?
Một thứ tà ác có thể khiến da người ta mưng mủ và thối rữa... Hàng độc? Cổ độc?
Sau khi vắt óc suy nghĩ, trong đầu đột nhiên hiện lên hai chữ này, lập tức, tôi mơ hồ như nắm bắt được gì đó, lập tức nhích lại gần bên Lý Nhị Trụ, sau đó vươn tay muốn kéo mí mắt của hắn ra, vừa nhìn, liền thấy trong con ngươi của anh ấy có một đường ngang rõ ràng.
Thấy vậy, tôi không khỏi sửng sốt, ngạc nhiên nói:
“Là cổ độc!”
Thấy tôi đột nhiên kêu lên, vợ chồng Lý Nhị Trụ sửng sốt, rõ ràng là không nghe thấy tôi nói gì, vội vàng hỏi tôi có chuyện gì vậy?
Tôi chỉ vào mắt của Lý Nhị Trụ và nói:
“Ý tôi là, lý do tại sao Anh Lý mắc phải căn bệnh kỳ lạ này là anh ấy thực sự đã bị nhiễm cổ độc!”
Đúng vậy, tôi không nói dối họ, bởi vì tôi đã đọc một đoạn ghi chép như vậy trong cuốn sách "Mao Sơn bí thuật", nói rằng nếu một người bị trúng cổ độc, bạn có thể biết được điều đó từ đồng tử của anh ta, và bất kỳ ai bị trúng cổ độc đều có những đường ngang màu đen trong đồng tử. Và khi tôi vừa nhìn vào mắt Lý Nhị Trụ, trong mắt anh ấy có những đường ngang như vậy, điều đó rõ ràng có nghĩa là anh ấy đã trúng cổ độc.