Cổ thuật là một loại phù thủy thần bí được truyền thừa từ Trung Quốc cổ đại, tương truyền lấy một cái lọ, bỏ một đám độc trùng bắt được vào trong đó, đậy nắp lại và chôn trong đất bảy bảy bốn mươi chín ngày, sau khi mở ra sẽ phát hiện bên trong chỉ có một con độc trùng, đây chính là Cổ trùng, nếu đem cổ trùng này đi hạ độc người khác, người dính phải Cổ trùng sẽ chết dần chết mòn, toàn thân thối rữa, vô cùng kinh hãi.

Trước đây, ở các ngôi làng phía nam Trung Quốc, cổ thuật hoành hành khắp nơi, ai ai cũng không dám coi thường.

Mặc dù Cổ trùng là một thứ hữu hình, nhưng từ xa xưa, Cổ trùng đã được coi là một thứ bí ẩn có thể bay, thay đổi, phát sáng và đến và đi không dấu vết giống như những bóng ma. Người nuôi Cổ trùng có thể sử dụng phép thuật để điều khiển nó từ xa và mang các loại bệnh khác nhau đến những kẻ thù của họ và thậm chí là giết người.

Người ta nói rằng Cổ trùng sinh sản rất nhanh, nếu chúng không tìm thấy đồ ăn thì sẽ quay ra phản chủ, tấn công người nuôi Cổ khiến cho họ khổ sở mà phải thả chúng ra.. Khi thả Cổ trùng ra, người nuôi Cổ sẽ nói với chúng rằng: 

“Đi tìm ai đó mà ăn, đừng có quấy rầy ta!” 

Vậy là Cổ trùng sẽ tự đi tìm “ai đó” kia, hoặc là trong phạm vi mấy chục mét, nếu Cổ trùng được phóng thích, chúng sẽ tự tìm đến người nọ, thậm chí có người nói nếu Cổ trùng nhìn trúng ai, hay nó thích ai nó sẽ kêu Cổ chủ phóng thích nó tới đó, cho nên người nuôi Cổ trùng không thể không nghe theo. 

Có một câu chuyện về Cổ trùng được người Miêu truyền lại như thế này: Ngày xửa ngày xưa, có một người mẹ nuôi Cổ trùng trong một chiếc cốc, con Cổ trùng này rất thích con trai của bà nhưng bà là một người mẹ, tất nhiên bà không muốn làm hại con trai của mình. Thế nhưng con Cổ trùng lại hành hạ bà dữ dội, không còn cách nào khác, bà đành thả nó ra để nó làm hại con trai của mình. Khi người mẹ nói những lời này với con Cổ trùng ở trong chiếc cốc, tình cờ cô con dâu ở bên ngoài nghe thấy. Cô con dâu vội chạy ra đầu làng, thấy chồng đi cắt cỏ về, cô kể lại sự việc và dặn rằng sau khi về nhà không được ăn món trứng mà mẹ đã làm. Nói xong con dâu về nhà trước và đun một nồi nước sôi lớn. Một lúc sau khi anh kia về nhà, mẹ anh bảo anh ăn món trứng. Con dâu nói trứng nguội, đợi nóng mới ăn. Vừa nói, anh vừa nhấc nắp nồi, đổ bát trứng bác vào nồi nước đang sôi, đậy nắp nồi ép chặt, chỉ nghe có thứ gì đó đang giãy giụa đung đưa trong nồi. Một lúc sau không thấy động tĩnh gì, mở nắp nồi ra thì thấy đó là một con rắn lớn đã bị chết cháy.

Tất nhiên, những cái gọi là cách phóng thích Cổ trùng này đều là vô căn cứ. Về phần Cổ trùng trông như thế nào thì chưa ai từng thấy ngoại trừ những câu nói được truyền từ đời này sang đời khác, và đương nhiên đó là thứ không tồn tại. Mặc dù là hư cấu, nhưng một số phụ nữ Miêu tộc đã bị ảnh hưởng sâu sắc bởi quan niệm này. Người ta tin rằng Cổ trùng chỉ có ở phụ nữ, nó chỉ có thể được nuôi bởi phụ nữ và truyền từ đời này qua đời khác. Ví dụ, một chàng trai trẻ tha phương gặp một cô gái có Cổ trùng trong người và đem lòng yêu cô ấy mà không có cha mẹ tới hỏi cưới thì sau này, những đời sau của họ, chỉ cần là nữ giới thì đều sẽ có Cổ trùng trong người, truyền từ đời này qua đời khác.

Chẳng nói đâu xa, vợ chồng Lý Nhị Trụ nghe thấy nguyên nhân của căn bệnh này là do Cổ trùng liền hết sức kinh hãi, tuy rằng bọn họ đều là những người dân quê nhưng cũng đã từng vài lần nghe đến Cổ trùng. Người phụ nữ lập tức khóc nức nở, không dám nghĩ chồng của mình lại trúng Cổ trùng.

Tôi cũng thấy khó hiểu nên hỏi Lý Nhị Trụ: 

“Anh đã ăn đồ ăn mà người khác đưa cho à?” ( đọc truyện trên app TᎽT giúp hổ trợ phát triển các team dịch hợp tác )

Lý Nhị Trụ lắc đầu và nói: 

“Không, tôi chỉ ăn vài món hoang dã với năm người đó ở Núi Đầu Trâu, chẳng lẽ bọn họ đã hạ cổ trùng tôi sao?”

Tôi cười khổ, chuyện này đúng là càng ngày càng quỷ dị, đã là Cổ trùng thì hiển nhiên là do người khác sắp đặt, nói cách khác, nó gần như không liên quan gì đến cái gọi là thi thể nữ kia.

Tôi bèn hỏi tiếp: 

“Sau khi từ Núi Đầu Trâu trở về, anh có tiếp xúc với ai không?”

Lý Nhị Trụ lắc đầu, khẳng định khẳng định là không có, sau khi về nhà đi làm ruộng, đêm đó thân thể bắt đầu ngứa ngáy đau nhức.

Nghe điều này, tôi lờ mờ cảm thấy rằng vấn đề này có thể thực sự có liên quan đến năm người bên ngoài đó. Vì vậy, tôi hỏi Lý Nhị Trụ, bạn có gặp lại năm người kia hay không?

“Tôi không gặp lại họ nữa, cũng không ai thấy họ xuống núi, họ dường như đã biến mất trên Núi Đầu Trâu.”

Vợ của Lý Nhị Trụ cũng nhìn tôi chờ đợi.

Nói thật, Cổ độc rất khó giải, bình thường người thi triển Cổ thuật cần phải tự mình giải độc. Vì vậy tôi mới hỏi anh ấy có gặp lại năm người kia không, nếu Cổ trùng thật sự do năm người ngoài đó ếm, thì chúng tôi phải tìm họ để giải Cổ trùng.

Tôi nói điều này với vợ chồng Lý Nhị Trụ, cả hai đều tái mặt vì sợ hãi. Bản thân Lý Nhị Trụ chỉ thở dài, rồi ngừng nói, như thể anh ấy biết rằng mình đã vô vọng. Nhưng vợ anh ấy lại quỳ xuống, cầu xin tôi dù thế nào cũng phải tìm cách cứu chồng.

Tôi cũng biết họ coi tôi như cọng rơm cứu mạng, nhưng tôi chỉ là một người mới bắt đầu tìm hiểu về thuật âm dương, Cổ thuật hoàn toàn xa lạ với tôi, làm sao biết được cách chữa bệnh? Đừng nói là loại giải Cổ trùng, tôi thậm chí còn không biết loại Cổ trùng mà anh ấy bị hạ là loại Cổ trùng nào.

Tôi bất lực thở dài, rồi khuyên họ tạm thời về đi, đợi tôi tìm hiểu kỹ, nếu nghĩ ra cách thì ngày mai tôi sẽ đến nhà họ.

Khi người phụ nữ nghe tôi nói điều này, chị ấy nghĩ rằng tôi không sẵn lòng giúp đỡ, chị ấy lại quỳ xuống, không chịu đứng dậy mà cứ quỳ ở đó khóc lóc trông rất đáng thương. May mắn thay, những người dân làng xung quanh cũng đến giúp tôi thuyết phục, cuối cùng chị ấy cũng đứng dậy và nói với tôi rằng ngày mai dù không có biện pháp nào cũng phải đến nhà chị ấy.

Tôi biết rằng họ thực sự không có lựa chọn nào khác ngoài việc nói điều này, vì vậy tôi gật đầu và cuối cùng đưa họ rời khỏi Trần gia thôn.

Sau khi Lý Nhị Trụ và những người khác rời đi, tôi cũng về nhà.

Tuy nhiên, vì chuyện của Lý Nhị Trụ, ngày hôm đó trong thôn chúng tôi đã bàn luận rất nhiều, mọi người đều nói về căn bệnh kỳ lạ của Lý Nhị Trụ, họ đều tò mò tại sao Lý Nhị Trụ lại mắc phải Cổ trùng.

Đúng vậy, tôi cũng không đoán ra được, bởi vì nơi có Cổ trùng nhất là Tương Tây, mà chúng tôi chỉ là một ngôi làng nhỏ ở vùng núi sâu của Giang Tây, đối với chúng tôi, Cổ chỉ tồn tại trong những câu chuyện, còn chưa có ai thực sự gặp phải. Cũng chính vì vậy mà mọi người mới vì chuyện Cổ trùng mà xôn xao.

Có lẽ sẽ có người hỏi tôi rằng, tôi thật sự sẽ không đi cứu Lý Nhị Trụ sao?

Thực ra, không phải tôi không muốn giúp, tôi có lòng nhưng mà năng lực của tôi không đủ. Cũng có lý do để tạm thời thuyết phục họ quay lại trước thay vì từ chối hoàn toàn. Bởi vì mặc dù không biết cách giải Cổ trùng, nhưng có lẽ Thiên Sư Trương biết? Vì vậy, tôi định tối nay sẽ dùng thông linh thuật gọi Thiên Sư Trương lên để hỏi chuyện này, nếu ông ta có cách, ngày mai tôi sẽ đến nhà Lý Nhị Trụ.

Cứ như vậy, sau khi về nhà, tôi chẳng làm gì mà chỉ chờ trời tối. 

Không nói nhiều, tới khi đêm khuya, chờ đến giờ Tý, người nhà đều đã ngủ say, tôi liền dùng thông linh thuật gọi Thiên Sư Trương.

Thiên Sư Trương vừa hiện lên đã hỏi tôi:

“Đồ đệ, mấy ngày không gặp, sao lại gọi sư phụ? Lần trước hứa đốt cho ta mấy quyển sách mà mãi chưa thấy đâu thế hả?”

Tôi tròn xoe mắt, ông già này thật quá vô liêm sỉ, tại sao trong đầu tôi chỉ toàn hình ảnh tạp chí in hình “mát mẻ”.

Trong lòng tôi có chút xem thường ông già này:

“Mấy ngày nay con không vào thành phố, chờ con có thời gian nhất định con sẽ đốt cho người. Hôm nay con gọi sư phụ lên vì có chút chuyện phiền toái!”

Thiên Sư Trương cười cười:

“Sư phụ biết ngay mà, con sẽ chẳng bao giờ gọi ta lên nếu không có chuyện gì đâu, nào, mau nói đi, có chuyện gì?”

Tôi cười thâm, xem ra ông già đã hiểu vấn đề, cho nên tôi cũng không vòng vo nữa, lập tức kể cho ông già nghe về Lý Nhị Trụ, kể cả nữ thi, dương chi bạch ngọc và năm người mất tích. Tôi hỏi ông ta, đó có phải là do Cổ trùng không, nếu là Cổ trùng thì là loại Cổ trùng nào?

Không ngờ, Thiên Sư Trương sau khi nghe điều này đã hết sức kinh ngạc mà hỏi lại tôi: 

“Đồ đệ, con có chắc đó là thi thể trăm năm không thối rữa không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play