Không ngờ Thiên Sư Trương nghe được những lời này lại kinh ngạc tới vậy, từ trước đến nay ông ta chưa từng như vậy, cho dù là trước kia khi tôi bị lão bà hại nhặt Minh Tiền cũng không hoảng hốt như thế này.

Chẳng lẽ là cái thi thể nữ kia không bình thường?

Nghĩ tới đây, tôi không dám chậm trễ, vội vàng gật đầu nói:

“Đó là Lý Nhị Trụ nói với con, thi thể nữ kia mặc quần áo kiểu cổ xưa, chắc hẳn là thi thể từ hàng trăm năm trước!”

Thiên Sư Trương khẽ cau mày rồi nói: 

“Nếu đã như vậy, thì con phải nhanh chóng đốt thi thể nữ đó đi, nếu không Lý Nhị Trụ sẽ xong đời.”

“Hả? Đốt xác à?”

 Tôi sửng sốt một lúc, ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Tôi hỏi lại Thiên Sư Trương:

“Sư phụ, thi thể nữ này có vấn đề gì sao? Tại sao người lại bảo con đốt cô ta đi? Cô ta là cương thi sao? Chẳng lẽ bệnh của Lý Nhị Trụ là do bị cương thi cắn sao!”

Không ngờ, Thiên Sư Trương trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm vào tôi rồi giận dữ nói:

 “Bị cương thi cắn thì Lý Nhị Trụ cũng sớm đã biến thành cương thi rồi!”

Đúng vậy, nghe nói người nào bị cương thi cắn, toàn thân cứng đờ, và cũng sẽ biến thành cương thi. Nhưng Lý Nhị Trụ chỉ là toàn thân thối rữa, không có dấu hiệu của người bị cương thi cắn.

Tôi cười khúc khích và nói: 

“Vậy thì chuyện gì đang xảy ra? Nếu thi thể nữ kia không phải là cương thi thì nó là cái gì chứ?”

Thiên Sư Trương trả lời: 

“Thi thể nữ đó có thể là Cổ!”

“Cổ?” Tôi hoa mắt, chỉ nghe nói cổ là do mấy trăm con trùng luyện hóa, toàn bộ đều là côn trùng rắn rết, nhưng chưa từng nghe nói người có thể thành Cổ. Tôi hỏi: 

“Sư phụ, con không nghe lầm chứ? Thi thể nữ kia là Cổ?”

Thiên Sư Trương gật đầu: 

“Con có chắc chắn thứ mà Lý Nhị Trụ dính phải là Cổ trùng không?”

Tôi nói: 

“Trong đồng tử của anh ấy có đường vân ngang, chắc là Cổ.”

Thiên Sư Trương suy nghĩ một lúc, sau đó khẳng định nói: 

“Vậy thì không có gì sai, thi thể nữ đó là một Cổ trùng!”

Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói rằng cơ thể con người là một Cổ trùng, vì vậy tôi đã rất ngạc nhiên, tôi hỏi lại ông ta xem loại Cổ đó là gì. 

Thiên Sư Trương thấy tôi không hiểu, vì vậy ông ấy nói với tôi: 

“Từ Cổ trùng, như tên của nó, có nghĩa là côn trùng, và 'bình' để nuôi. Cổ trùng không chỉ đồ dùng thông thường như chậu, cốc, chai, lọ để nuôi.”

Nghe vậy, tôi sửng sốt một chút, tôi cũng không phải kẻ ngốc, làm sao có thể không hiểu, vừa nghe được điều này, tôi lập tức kinh ngạc: 

“Ý của người là, thi thể nữ kia là vật dùng để nuôi Cổ trùng?”

Thiên Sư Trương gật đầu, sau đó ông ta nói với tôi rằng Cổ trùng phát triển mạnh ở Miêu Cương, người Miêu cổ gọi là mầm cổ, ở vùng của dân tộc Miêu hay gọi là "Thảo Quỷ", theo truyền thuyết, nó bám vào phụ nữ và hại người khác. Những người phụ nữ đó được gọi là “Thảo quỷ bà”. Tuy nhiên, có một sự khác biệt lớn giữa Thảo Quỷ bà và nữ thi, Thảo Quỷ bà ám chỉ nữ cổ, người luyện cổ, chỉ có một cổ gắn liền với cơ thể của họ, được gọi là cổ tự nhiên, vì vậy cơ thể của nữ cổ không phải là vật chứa để nuôi dưỡng cổ theo đúng nghĩa. Mà thi thể nữ kia lại chính là vật dùng để nuôi cổ, gọi là Cổ trùng Âm Thi.

Cổ trùng âm thi, như cái tên gọi của nó, chính là dùng xác người để nuôi Cổ. Cổ trùng  âm thi không phải là loại cổ trùng bình thường, muốn luyện được nó cần phải tìm được một cô gái, mà cổ trùng này tính âm nên mệnh của cô gái đó phải là mệnh thuần âm mới thích hợp luyện cổ trùng cổ. Sau đó, khi người cô gái này còn sống, cổ trùng được đưa vào cơ thể cô ta, cô ta sẽ bị những con cổ trùng gặm nhấm, ăn mòn, đám cổ trùng sẽ dung hòa vào máu của cô ta. Cổ trùng cũng có sinh mạng, tuy cô gái đó chết nhưng cổ trùng trong cơ thể cô ta sẽ không chết, do đó, thi thể của cô ta không thể thối rữa mà sẽ mãi y như lúc còn sống

Cổ trùng âm thi là vô hình, mắt thường không thể nhìn thấy được, trải qua nhiều năm, đám cổ trùng đó đã hòa cùng với máu thịt của thi thể, hay nói cách khác, thi thể nữ kia chính là cổ trùng mà cổ trùng cũng chính là thi thể nữ kia. 

Cổ trùng âm thi hút sát khí, ăn oán khí mà sống cho nên những người bị dùng để luyện cổ trùng âm thi đều được đặt trong quan tài dựng đứng với mục đích là để cho họ không ngừng sinh ra sát khí và oán khí.

Cổ trùng âm thi được gọi là Tuyệt Cổ, người nào nhiễm phải cổ này sẽ bị sát khí và oán khí xâm nhập, khi Dương Hỏa bị dập tắt, thân thể sẽ từ từ thối rữa như xác chết, rất tàn độc. Hơn nữa, không ai có thể giải trừ Cổ trùng âm thi, trừ phi "Mẫu Cổ" bị thiêu chết, tức là chỉ có cách đốt cháy thi thể nữ kia thì mới có thể giải được Cổ trùng.

Mẹ kiếp, Cổ trùng độc ác như vậy sao?

Tôi toát mồ hôi lạnh, hỏi Thiên Sư Trương: 

“Sư phụ, một con Cổ trùng kinh khủng như vậy con đi đốt nó sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”

Thiên Sư Trương nói: 

“Thi thể nữ kia khi còn sống đã bị người ta hạ cổ, sau khi chết lại bị cổ hành hạ. Điều này khiến cô ta phẫn uất, nhưng chuyện này vẫn chưa kết thúc. Thi thể cô ta còn bị đặt trong một chiếc quan tài thẳng đứng, trở thành một lệ quỷ cho nên chuyện này có chút phiền phức. Nếu làm không tốt thì không những không đốt được thi thể nữ mà còn làm hại đến oan hồn kia.”

“A? Đáng sợ như vậy thì làm sao con có thể thu phục được chứ?” ( truyện trên app T𝕪T )

Tôi khiếp sợ, Cổ trùng âm thi này đúng là khiến người ta kinh hãi.

Tôi hỏi ông già xem có cách nào tốt hơn không? Thiên Sư Trương lại bảo tôi lật “Mao Sơn bí thuật” ra để tìm, ông già nói trong đó có biện pháp đối phó với Cổ trùng âm thi. 

Nghe vậy, tôi làu bàu: 

“Sư phụ, sao người không nói luôn cách giải Cổ trùng âm thi cho con?”

Ai ngờ ông già lại cười mà nói: 

“Cái gì cũng cần sư phụ nói thì ta đưa ‘Mao Sơn bí thuật’ cho con làm gì? Dù sao đây cũng là chuyện của con, việc cứu Lý Nhị Trụ cũng vậy, do con tự quyết định, ta không ép con được.”

Nghe đến đây tôi suýt rớt quai hàm, ông già này trước giờ toàn kêu tôi hành thiện tích đức, vậy mà bây giờ lại không thèm nói cho tôi biết tôi phải làm thế nào.

Thấy ông ta không muốn nói, tôi cũng không biết làm cách nào nữa, cũng may là tôi đã biết được bệnh của Lý Nhị Trụ liên quan đến Cổ trùng âm thi, cũng đã nắm rõ được cái thi thể nữ kia rốt cuộc là thứ gì.

Thế nhưng trong lòng tôi vẫn còn vài điểm nghi hoặc. Vì cái gì mà Núi Đầu Trâu lại có thứ tà độc như vậy chứ?

Nghĩ đến đây, tôi hỏi Thiên Sư Trương: 

“Sư phụ, tại sao con người trong quá khứ lại tạo ra điều ác hại người như vậy? Đây chẳng phải là trái với ý trời sao!”

Thiên Sư Trương khẽ cau mày, như thể đang suy nghĩ gì đó, sau đó trả lời: 

“Cổ trùng âm thi không được tạo ra để hại người, nó được tạo ra để bảo vệ một vật gì đó, phòng khi đồ vật đó bị người khác đánh cắp.”

“Cái gì? Thứ hung ác như vậy mà lại được dùng để bảo vệ đồ vật sao?”

Tôi thật sự khiếp sợ, trước kia, tôi có nghe nói rằng những ngôi mộ của một số quý tộc thời xưa thường được canh giữ bởi thần giữ của, phòng ngừa những tên trộm mộ tìm tới nhưng tôi chưa bao giờ nghe tới việc biến người sống thành Cổ trùng để chống trộm.

Thiên Sư Trương gật đầu và nói một cách chắc chắn:

“Đúng vậy, Cổ trùng âm thi chính là dùng để chống trộm.”

Mẹ kiếp, nhưng mà bảo vệ thứ gì chứ? Vàng bạc châu báu ư?

Thiên Sư Trương mỉm cười, sau đó nói:

“Ta không biết trong ngôi mộ có bảo vật hay không, nhưng những thứ được bảo vệ bởi Cổ trùng âm thi chắc chắn sẽ ở trên người nó.”

Cổ trùng âm thi là là cái thi thể nữ kia, cái thi thể nữ kia chính là Cổ trùng âm thi, chẳng lẽ thứ mà Cổ trùng này bảo vệ là khối dương chi bạch ngọc hay sao?

Tôi nhớ Lý Nhị Trụ đã từng nói rằng vì anh ấy thấy thi thể nữ không bị phân hủy mà còn đẹp như tiên nữ trong tranh, anh ấy đã xem kỹ hơn và tìm thấy một miếng dương chi bạch ngọc trên cổ thi thể nữ đó.

Nghĩ về điều này, tôi đã nói với Thiên Sư Trương những gì tôi nghĩ trong lòng. Thiên Sư Trương sau khi nghe điều này đã suy nghĩ một chút, rồi nói: 

“Nếu chỉ là một khối dương chi bạch ngọc, thì không cần dùng Cổ trùng âm thi để chống trộm. Chắc chắn, hoặc là thứ Cổ trùng âm thi bảo vệ không phải là khối dương chi bạch ngọc, hoặc là khối dương chi bạch ngọc đó không phải món đồ bình thường.”

Tôi gật đầu, không ngờ ông già phân tích rất có lý, khiến tôi không nói nên lời.

Tôi nói: 

“Vậy khối dương chi bạch ngọc đó thì sao? Có đáng tiền không?”

Thiên Sư Trương trợn tròn mắt: 

“Có rất nhiều thứ trên thế giới này còn quý hơn tiền, tại sao con lại ham tiền như vậy?”

Tôi nói:

“Còn không phải cần tiền để mua đất xây mộ cho sư phụ sao?”

Đùa chứ, tôi nghèo hai mươi năm rồi, cả đời mơ làm giàu, không muốn làm thằng khố rách áo ôm cả đời. Tuy nhiên, đây chỉ là suy nghĩ mà thôi, cho dù khối dương chi bạch ngọc đó có giá trị đến đâu thì hiện tại nó vẫn thuộc về Lý Nhị Trụ, không liên quan gì đến tôi.

Thiên Sư Trương khinh thường nhìn tôi nói:

“Đều là do nhà ngươi không có tiền đồ, học đầy một thân kiến thức mà còn không biết dùng nó để kiếm nổi một trăm ngàn tệ, nói ra còn không biết xấu hổ sao.”

Tôi muốn xỉu luôn! Ông già này nói với tôi rằng đừng kiếm tiền bằng cách sử dụng các thuật âm dương, nhưng đồng thời cùng chỉ trích tôi không biết kiếm tiền, không có tiền đồ. 

Nhìn thấy khuôn mặt ngây thơ của tôi, Thiên Sư Trương lại mỉm cười và nói với tôi rằng không cần phải lo lắng về mộ phần của ông ta, miễn là tôi có tiền để mua một cái cho ông ta trong tương lai là được.

Thành thật mà nói, Thiên Sư Trương đã qua đời gần một năm, hũ tro cốt của ông ta vẫn còn đang gửi tại nhà tang lễ, người làm đồ đệ như tôi cũng thấy chút hổ thẹn.

Tiếp đó, Thiên Sư Trương yêu cầu tôi nghiên cứu thêm “Mao Sơn bí thuật”, như vậy nhất định tôi sẽ tìm được cách đối phó với Cổ trùng âm thi.

Cứ như vậy, cuộc trò chuyện video giữa hai giới âm dương cũng kết thúc, tôi cũng thu hoạch được không ít thông tin. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play