Ở chung với Cố Phong Hoa càng lâu, Lạc Ân Ân càng khâm phục thực lực của nàng, đã sớm muốn tìm một cơ hội để thỉnh giáo rồi. Chỉ vì công pháp mỗi người mỗi khác, kiếm kỹ cũng chẳng tương đồng, mà chênh lệch tu vi lại quá lớn nên nàng vẫn chưa tìm được dịp nào.
“Rút kiếm đi.” Cố Phong Hoa khẽ mỉm cười.
“Được.” Lạc Ân Ân xoẹt một tiếng rút trường kiếm ra, gương mặt rạng rỡ nở nụ cười phấn khích.
Thế nhưng, chẳng mấy chốc, nàng đã không cười nổi nữa.
“Chát!” Cùng với một tiếng vang giòn, vỏ kiếm bọc trong lụa đã quất mạnh lên lưng Lạc Ân Ân.
“Á!” Lạc đại tiểu thư tội nghiệp kêu thảm một tiếng, ngã sõng soài xuống đất.
“Chậm thôi, chậm thôi, ngươi nhanh quá, ta còn chưa thấy rõ gì cả thì làm sao mà đỡ nổi.” Lạc Ân Ân ngẩng đầu, đáng thương nhìn Cố Phong Hoa, trên mặt nào còn chút ý cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT