“Chịu được khổ trong khổ, mới là người trên người. Ngươi bằng lòng chịu khổ, hay là muốn chết ở Thập Phương Đại Điển?” Cố Phong Hoa hỏi thẳng.
“Ờm… Cái này, Phong Hoa, ngươi không mệt sao? Hay là ngươi nghỉ ngơi một lát, chúng ta nghĩ lại xem có cách nào khác không.” Mập trắng nhìn gương mặt sưng vù như đầu heo của Lạc Ân Ân, khóe miệng giật mạnh mấy cái, gượng cười nói.
“Phải rồi, ngươi không nói ta cũng không thấy, đúng là hơi mệt thật. Thôi nghỉ một lát vậy.” Cố Phong Hoa mệt mỏi vươn vai.
Mập trắng nghe vậy mừng rỡ, nhưng ngay sau đó, khi nghe câu tiếp theo của Cố Phong Hoa, gương mặt đang hớn hở lại sa sầm xuống, chỉ còn lại nỗi u sầu sâu thẳm.
“Tiện Tiện, ngươi qua luyện tập với mỹ nam đi, không được lười biếng đâu đấy.” Cố Phong Hoa nói.
“Vút” một tiếng, lời còn chưa dứt đã thấy tiểu bạch hoa lao tới như tên bay khỏi cung, ngửa đóa hoa lên lắc điên cuồng.
Dù không nghe được tiếng của tiểu bạch hoa, Mập trắng cũng có thể tưởng tượng ra tràng cười ngông cuồng không kiêng dè, và có lẽ còn có cả tiếng hát của nó nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play