Cố Đình Viễn vừa nghĩ trong lòng, vừa gia tăng cước bộ để trở về kinh thành, tỷ tỷ vẫn đang đợi tinh tốt của hắn
Triệu gia.
Lão thái thái biết tin con trai mình đi ra ngoài, còn đặc biệt đi đến thôn Trần gia, trong lòng khỏi phải nói là có bao nhiêu nỗi niềm khó tả.
Đứa nha đầu đó, tại sao lại có thể dễ thương như vậy? Nàng ta làm sao mà biết, không để cho Triệu Văn Khúc cưới được nàng, Triệu Văn Khúc ngược lại càng động tâm?
Nếu biết mánh khóe này sớm hơn thì lão thái thái đã sớm sử dụng rồi! Cưới cho Triệu Văn Khúc một nàng dâu tốt, để quản thằng nhóc ấy, sinh ra hai đứa nhóc, mỗi ngày đều trải qua thật an nhàn, Triệu Văn Khúc dĩ nhiên sẽ chín chắn lên, không lại đi ra ngoài gây rối nữa.
"Ài." Lão thái thái than một tiếng. Triệu Văn Khúc vô sỉ như vậy, bà ta làm mẹ, đương nhiên biết rõ nguyên do. Chỉ trách cha của tên tiểu tử ấy mất sớm, hồi đó cư xử với thằng bé quá tàn nhẫn!
Liên lụy bà ta cũng bị con trai ghét, Mấy năm nay thằng nhóc ấy ngoài việc chọc bà ta tức giận, thì là làm việc khiến bà ta nổi nóng. Nghĩ tới đây, thần sắc lão thái thái tối tăm, cả người chẳng có chút sức sống nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play