Trở lại Lan Trúc Viện, Tiêu lão ngồi trên chiếc ghế đá ở đình viện. Râu dài của ông rủ xuống ngực, đôi mắt sâu hoắm trong hốc mắt, gương mặt đầy nếp nhăn, bộ y phục màu xám than càng làm ông thêm già nua. Chỉ có khóe miệng vẫn hơi nhếch lên, cho thấy tâm trạng hôm nay khá tốt, nhờ đó mà thêm chút sinh khí.
Không có Tiểu Tần bên cạnh, Quý Ngọc Trạch tự mình pha trà mời Tiêu lão. Chàng rũ mắt chuyên chú nhìn vào những vật trên bàn, vạt áo khẽ động theo động tác, mang một khí độ thanh khiết như trăng sáng. Bụi sa bay lất phất, ánh sáng chiếu vào khuôn mặt chàng, trông tao nhã vô hại, khiến Tiêu lão nhìn mà thấy thư thái.
Kẹp trúc kẹp lấy chén, dùng nước sôi tráng qua cho sạch, rồi đổ trà bột vào, thêm chút nước sôi khuấy thành dạng hồ, sau đó thêm nước, dùng chổi trà đánh nhẹ.
Kỹ thuật pha trà của chàng thuần thục, có thể thấy mấy năm nay thường xuyên dùng trà.
Hương trà có thể xua tan ô uế, chẳng những giúp người thanh tịnh tâm hồn, mà trà có thể gột rửa dục niệm khiến người lục căn thanh tịnh.
Tiêu lão vuốt râu, hài lòng gật đầu.
Không hổ là đệ tử đắc ý nhất của ông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT