Sau khi ở Minh gia ăn uống no đủ, lúc này Tần Thanh Chước mới cùng Minh Nam Tri chắp tay rời đi.
Trên đường trở về Tần gia, Minh Nam Tri bước đi thẳng tắp, vòng eo nhỏ nhắn, hai mắt đen nhánh sáng ngời, khiến cho vẻ ngoài càng thêm rạng rỡ.
Về đến nhà, Tần Thanh Chước trở về phòng ôn tập. Minh Nam Tri nhẹ nhàng mở miệng: “Cảm ơn tướng công đã giúp ta hết giận.”
Tần Thanh Chước cũng không phải là một người thích gây chuyện, vừa rồi có thái độ không tốt với Minh gia, chỉ có thể là vì hắn.
Nhìn bóng lưng thẳng tắp của Tần Thanh Chước, Minh Nam Tri cảm thấy cuộc sống thành thân cũng không có gian nan như hắn đã nghĩ.
Hắn cũng không phải là người có chí lớn gì, chỉ nghĩ sau khi gả cho một người, nếu như ở chung không hợp liền kết nhóm sinh hoạt, nếu như ở chung hòa thuận, sẽ đầu nhập một chút ôn nhu.
Lúc đầu mới cùng Kỷ Đại đính hôn, trong lòng hắn lúc nào cũng lo sợ bất an, hắn càng tiếp xúc với Kỷ Đại, càng phát hiện sự bất phàm trên người hắn. Người như vậy sao chịu an phận làm một thợ săn nơi hương dã.
Lúc sau liền đúng như hắn dự liệu.
Từ lúc mẹ kế đồng ý việc hôn nhân với Tần gia, hắn cũng nên sớm cắt đức sạch sẽ đoạn tình cảm kia.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play