Phùng Hoa bị kích thích ý chí chiến đấu, lệ nóng doanh tròng nói: “Tần huynh ở ban Đinh đều nỗ lực như vậy, ta thân là người xuất sắc của ban Giáp, lại cảm thấy không bằng.”
Lạc Xuyên cảm thấy Tần Thanh Chước rất biết ứng xử, là người có tâm tư thâm trầm.
Các thư sinh của ban Đinh lộ vẻ hổ thẹn, cầm 《Luận Ngữ》 bắt đầu đọc từ trang thứ nhất.
“Học nhi thời tập chi……”(Học thì phải luyện tập)
Mặc kệ bọn họ học tới đâu, bắt đầu từ tờ nào. Bọn họ đều bắt đầu đọc từ trang đầu tiên.
Có thư sinh nghịch ngợm, liền ở xung quanh lớn tiếng cười hi hi ha ha, muốn cắt ngang giọng đọc của Tần Thanh Chước.
Sau một buổi đọc sớm, Tần Thanh Chước học được rất nhiều, tinh thần phấn chấn, còn những người khác thì khàn cả giọng.
Chu Trì hướng Tần Thanh Chước giơ ngón tay cái lên nói: “Tần huynh, ta thật sự rất bội phục ngươi.”
Tần Thanh Chước không rõ nguyên do, đành phải chắp tay nói: “Không dám, không dám.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT