Tần Thanh Chước có chút kinh ngạc: "Là Phùng huynh à."
Người vây xung quanh quá nhiều, Phùng Hoa vừa cầm lấy xiên que đã bị những người khác đẩy ra.
Phùng Hoa cắn một miếng củ cải trắng, trong lòng vẫn còn chưa có phục hồi tinh thần lại.
Không ngờ Tần huynh lại ra ngoài bày quán, hơn nữa hương vị còn ngon như vậy. Còn về phần tại sao lại phải bày quán, Phùng Hoa cũng không phải người không hiểu chuyện trần tục, trong nhà Tần huynh là có chút khó khăn.
Gia cảnh của Tần huynh bần hàn, nhưng trước sau vẫn kiên trì đọc sách, dùng tiền bày quán hỗ trợ gia đình, phẩm đức cao thượng như vậy, không phải người bình thường có thể so sánh được. Mấy năm trước Tần Huynh ở trường xã không có danh tiếng, có thể thấy được Tần huynh là một người điệu thấp, phẩm đức cao thượng, không ngừng vươn lên, lại coi trọng việc đọc sách, người như vậy còn không phải là bậc quân tử thời xưa sao?
Phùng Hoa tự mình tưởng tượng một trận, đối với Tần Thanh Chước cảm động không thôi, nếu không phải đang ở trên phố, hắn đã trực tiếp rơi nước mắt rồi.
Hắn phải vì Tần huynh làm chút chuyện mới được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT