Tần Thanh Chước không giống Kỷ Đại. Tuy rằng tính cách và nghe đồn có chút khác nhau, nhưng huynh ấy là người sinh trưởng ở thôn Thanh Tuyền, cội nguồn của huynh ấy ở đây, cha mẹ thân thích đều ở chỗ này, huynh ấy là vật chân thật có thể nắm lấy.
Tần Thanh Chước đối Minh Nam Tri nói: "Đệ ngồi trước đi, đệ cũng mệt mỏi rồi."
Hắn có chút không dám nhìn Minh Nam Tri. Vai chính thụ ở quá gần, môi Tần Thanh Chước giật giật không biết phải mở miệng thế nào.
Tỉnh táo một chút đi, nếu muốn ở cổ đại sinh tồn chỉ cần thi đậu tú tài là được, như vậy là có thể vẫn luôn ở trấn An Nhạc. Nhưng nếu đối nghịch với vai chính công, chỉ cần một ngón tay của vai chính công thôi là có thể tiêu diệt một vị tú tài.
Nếu muốn đối nghịch với vai chính công, cần thiết phải tiếp tục thi lên trên nữa.
"Tướng công, có rất nhiều người tới đây." Minh Nam Tri thấy rất nhiều người đang đi tới quầy hàng nhỏ của bọn họ.
Tần Thanh Chước ngẩng đầu lên liền thấy được là Phùng Hoa cầm đầu, Phùng Hoa đi đến trước mặt bọn họ chắp tay nói: "Tần huynh, chúng ta đều tới đây ăn xiên que."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play