"Cô út, tại sao chuyện gì cũng do cha mẹ cháu chứ? Cây lớn chia cành, con lớn ra ở riêng, không phải là chuyện bình thường sao? Tại sao trong mắt cô lại là chuyện khó chấp nhận như thế?"
Tô Điềm cũng không sợ bà ta, bản thân bà ta vừa mới được gả về đã đòi nhà người ta tách ra, còn không sợ bị nói, mình làm thì được nhưng người khác làm thì lại không được, đâu ra kiểu suy nghĩ như thế?
"Tô Điềm, giáo dưỡng của mày đâu? Sao có thể nói chuyện với tao như thế? Tao là trưởng bối của mày, là cô út của mày đấy, không phải là kẻ thù." Cô út Tô tức đến thở phì phò.
"Cô út cũng biết bọn cháu là người thân của cô chứ không phải kẻ thù, thế tại sao cô lại nghĩ nhà cháu như thế?" Không muốn bị như vậy thì cũng đừng đối xử với người khác như thế.
"Cô út, trong nhà cháu còn có việc, bọn cháu đi trước đây, cô làm việc tiếp đi!"
Tô Khải không muốn nhiều lời với cô út Tô, chẳng có gì hay để nói cả, người như thế tốt nhất đừng có gặp, Tô Khải kéo tay áo em gái, gọi một tiếng Tần Lâm Xuyên, cả ba người trực tiếp làm lơ cô út Tô đang trợn mắt há mồm, đi thẳng ra ngoài cung tiêu xã.
"Anh, em không thích cô út." Mỗi lần bà ta tới thì mẹ lại không vui, bà ta chỉ biết xa lánh cha mẹ, cô đau lòng cha mẹ mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play