"Bây giờ nói xin lỗi thì đã muộn rồi." Tô Điềm nói xong liền đi về phía mấy người Tần Lâm Xuyên, cô sớm đã nghĩ ra kết cục cho Tô Hiểu Vân.
Vốn dĩ cô không muốn làm chuyện tàn nhẫn như thế, chỉ cần chị ta không tìm phiền toái cho cô, cô có thể coi chị ta không tồn tại.
Nhưng Tô Hiểu Vân cứ có cơ hội là lại muốn ra tay với họ, cô không muốn chịu đựng nữa nên gửi chị ta vào trong tù, trong tù không đủ cấu thành hình tội thì để cuộc đời dạy dỗ chị ta đi.
"Mày tàn nhẫn như vậy, không sợ Tần Lâm Xuyên sợ mày sao? Ai muốn ngủ cùng một con đàn bà độc ác chứ? Ai sẽ muốn?"
"Anh Lâm Xuyên, em như vậy, anh có sợ em không?" Tô Điềm nghe Tô Hiểu Vân nói thế, cô nghiêm túc hỏi Tần Lâm Xuyên, cô không phải là người do dự thiếu quyết đoán, cô chỉ là người tôn trọng người khác như cách họ tôn trọng cô mà thôi, đương nhiên, cô sẽ không làm mấy việc lấy oán báo ân.
"Nghĩ linh tinh gì thế? Em mà không biết tự bảo vệ bản thân thì anh mới giận." Nếu bé con của anh là một người hiền lành, thì anh nghĩ chưa chắc anh đã thích cô, anh thích bé con một phần là vì tính cách yêu ghét rõ ràng của cô.
Tô Điềm lập tức cười cong mắt, nghiêng đầu nhìn về phía Tô Hiểu Vân: "Nghe thấy không? Đó chính là câu trả lời." Một người đàn ông sợ phụ nữ mạnh hơn mình, sợ phụ nữ có tay nghề hơn mình, đó là do tên đó vô dụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play