"Nhưng không phải cuối cùng mày không bị gì sao? Tại sao mày không buông tha cho tao chứ?" Tô Hiểu Vân không hiểu, Tô Điềm rất giỏi, lại không bị thương gì hết, sao cứ bám vào việc này không buông?
"Đây là lý do của cô sao? Nghe cô nói dễ dàng quá, tôi không bị cái gì là vì tôi có tài năng, có khả năng tránh khỏi mọi chuyện. Nếu tôi không có khả năng tránh thoát, cô nghĩ tôi có thể đứng đây không? Khi cô tính kế bọn tôi, sao cô không nghĩ tới nếu kế hoạch của cô thành công, bọn tôi sẽ có kết cục gì? Cô còn dám mở miệng nói như thế, đúng là không biết xấu hổ."
Cô chưa bao giờ gặp người nào nói chuyện kiêu ngạo như thế. Chị ta bị làm sao vậy? Cô không bị thương là có thể bỏ qua việc Tô Hiểu Vân hãm hại cô sao? Lúc chị ta hãm hại cô thì sao không nghĩ đến nếu chị ta thành công, người bị hại sẽ ra sao.
"Xin hãy tha cho tôi đi, tôi không dám nữa, sau này tôi không bao giờ tới đây nữa. Tôi thấy cô là tôi sẽ tự giác né đi mà, xin cô tha cho tôi đi, tôi thật sự không muốn về chỗ đó, đó không phải nhà mẹ chồng của tôi." Lý do khiến chị ta đi tới bước này, Tô Điềm phải biết rõ chứ. Nếu không phải nó thấy chết mà không cứu, chỉ lấy thư báo trúng tuyển rồi rời đi, liệu chị ta có bị hủy hoại không? Rõ ràng là Tô Điềm nợ chị ta, nhưng bây giờ lại nói chị ta sai.
"Không phải đã nói với cô rồi sao, đã quá muộn rồi. Thực ra từ lúc cô tới thành phố Bắc Kinh thì tôi đã biết rồi, tôi là người bị cô hãm hại còn không thèm đi gây sự với cô, nhưng cô cứ muốn hại người khác, còn không cam lòng chạy qua đây, muốn giẫm đạp tôi xuống bùn, cô nói như vậy có còn đạo lý không?"
Lúc Tô Hiểu Vân còn nhỏ, cha của cô đối xử với chị ta không tốt sao? Cha của Tô Hiểu Vân không nỡ để con gái làm việc hoặc là vì nịnh bợ bà cụ Tô mà đối xử tệ với em trai của mình, nhưng Tô Hiểu Vân lại không vì cha Tô đối xử tốt với chị ta mà đối xử tốt với Tô Điềm, ngược lại còn hành hạ hai anh em Tô Điềm. Sau này còn không thèm để mẹ Tô vào mắt nữa, bây giờ chị ta có tư cách gì mà kêu cô tha cho chị ta?
"Được rồi, chúng ta mau trở về thôi, không cần phải nói chuyện với loại người này nữa, cô ta không hiểu tiếng người đâu." Tần Lâm Xuyên tiến lên kéo tay Tô Điềm chuẩn bị rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play