“Ca? Hôm nay huynh về sớm vậy! Ta còn muốn chơi thêm một lát, bây giờ chưa muốn về.” Lý Mộc Cẩn chẳng hề sợ ca ca mình.
Chương Thụ cố gắng đối diện với Lý Nham, nhưng chỉ trong chốc lát lại lập tức cúi đầu tránh né, hắn vẫn rất sợ ca ca của Cẩn Nhi.
Lý Nham nhìn bộ dáng rụt rè sợ hãi của hắn liền thấy phiền lòng, một hán tử trưởng thành lại còn ngại ngùng hơn cả tiểu ca nhi! Trong khi đó, đệ đệ nhà hắn thì lại thiên vị người ngoài đến mức không biết xấu hổ, khiến hắn càng tức giận.
“Về ngay!”
“Không về! Huynh còn hung dữ, ta sẽ nói với a cha!” Lý Mộc Cẩn không thèm để tâm, liền kéo tay Chương Thụ chạy xuống núi. Hắn đã lâu chưa gặp Đại Thụ ca, trong lòng rất nhớ, chỉ ngồi nói chuyện một lát sao có thể đủ được?
Chương Thụ bị động chạy theo, nhưng trong lòng lại ngọt ngào vô cùng. Cẩn Nhi lúc nào cũng thiên vị hắn. Chỉ là ánh mắt lạnh lẽo sau lưng làm hắn rùng mình một cái.
Hắn dừng lại, ghé sát vào tai Lý Mộc Cẩn thì thầm mấy câu. Hắn rõ ràng cảm giác được, khi hắn đến gần Cẩn Nhi, ánh mắt sau lưng tựa như mũi tên sắc bén bắn thẳng tới.
“Được rồi, nghe huynh.” Lý Mộc Cẩn có chút không tình nguyện, buông tay Chương Thụ ra, lưu luyến không rời mà đi về phía ca ca mình. Cái bộ dạng luyến tiếc từng bước đi này làm Lý Nham tức đến nghiến răng.
Chương Thụ đứng tại chỗ nhìn theo bóng dáng hai huynh đệ họ dần khuất xa, lặng lẽ cúi đầu. Kiếp trước, hắn chưa từng dám làm gì quá giới hạn, nên cảm xúc của Mộc Cẩn cũng không như bây giờ, không hề thể hiện ra ngoài. Hóa ra, tình cảm của hắn dành cho mình lại mãnh liệt đến vậy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT