Edit: 小花花
Thân là cực phẩm làm ruộng, Văn Tam dù có gậy gộc đánh thế nào cũng không ra nổi cái rắm trước mặt cha chồng, hắn tuyệt vọng.
Sau khi bi thảm chết đi, hắn nghĩ rằng kiếp sau nhất định không thể yếu đuối mà sống như vậy nữa.
Tag: Yêu sâu sắc, trọng sinh, dốc lòng vì cuộc sống
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Chương Thụ Nhân vật phụ: Rất nhiều
——-
Dân bản xứ trọng sinh, không buff lố, không bàn tay vàng, không tu chân.
Chỉ cần dám bán ra một bước chân, liền thấy được trời cao biển rộng, tầm nhìn cũng trống trải hơn.
+ Công dù trọng sinh nhưng không OOC thay đổi 180° như truyện khác, mà là nỗ lực trưởng thành, ban đầu còn e ngại rụt rè, dần dần mới trở nên mạnh mẽ dũng cảm, dám nghĩ dám làm! => Lòng tự tin là cần thời gian để xây dựng, cách đối nhân xử thế cũng như vậy, không phải nháy mắt liền như biến thành người khác.
+ Tuyến tình cảm... lão phu phu. Bởi vì là thanh mai trúc mã, thế nên không có nhiệt huyết cao trào => Hỗ động cả 2 khá ít, chủ yếu tả sự nghiệp. Khúc sau đều là lướt.
+ Hỗ sủng!!! Bảo hộ che chở lẫn nhau => Thụ không chỉ biết đứng sau, mà là thấy ai khi dễ Công cũng sẽ xách dao mang gậy cùng nhau đánh kẻ xấu. Công thì cực kỳ đau phu lang (Chỉ có điểm là về sau Thụ nghe người ta nói nhiều kiểu "hán tử có tiền liền sẽ hư hỏng, mê rượu thích đi hoa lâu...", thế nên mỗi lần Công đi làm ăn, Thụ đều nghĩ nhiều, lo Công sẽ học hư => Nhưng trước đây Thụ đều toàn tâm toàn ý tín nhiệm Công, nói thẳng Công trong mắt chỉ có mình).
+ Tuyến sự nghiệp làm chủ. Nhưng, Công là nông dân chân chính, tuy nghĩ ra cách kiếm tiền, nhưng cũng không phải rất giỏi thương trường. May mắn gặp đều là người trượng nghĩa, nếu không đã bị ăn đến xương cốt không còn (Bị ép giá nhưng không hay biết, chịu lỗ rất nhiều, chọn ngành sản xuất thực phẩm khô tốn nhiều thời gian công sức nhưng thu lợi nhuận không cao bằng khi đã chế biến,... => Bằng chứng là cách Công làm vào tay những người khác đều có thể kiếm gấp trăm ngàn lần, thậm chí mua đồ của Công ra giá cao bán lại lãi cũng rất cao).
Bất quá, vì Công là người cổ đại, nông dân chính thống, thế nên kiếm được nhiêu đó tiền cũng đã là người tài ba.
+ Tập trung làm sự nghiệp, nhưng không phải gấp gáp làm giàu. Bởi vì Công đã là tiểu địa chủ giàu nhất nhì thôn, nhà Thụ thì là thợ săn khá giả.
+ Vả mặt ác giả ác báo là chính, còn dựa vào hiệu ứng cánh bướm của Công => Công không bị thù hận che mờ mắt, không phải trọng sinh báo thù rửa hận, mà là sống nhìn về tương lai. Không chọc đến Công thì hắn liền không chọc họ, nếu đụng tới tất thù mới hận cũ đáp trả!
Kinh điển chủng điền văn, không lạn sang thương trường. Kiếm tiền là để cải thiện sinh hoạt. Không buff lố, mọi thứ đều từ từ tới, thứ không biết liền học hỏi, sai liền sửa (Chứ không phải kiểu trọng sinh xong y như thoát thai một bước l·ên đ·ỉnh cao nhân sinh này nọ hoàn toàn bất hợp lý).