Khi đến giờ ăn, Chương Thụ ngoài tiểu cô của mình còn thấy hai đứa con của cô cũng có mặt trên bàn cơm.  
Hai đứa trẻ gầy gò, mặc bộ quần áo rách nát chẳng khác gì tiểu cô, khuôn mặt vàng vọt, hốc hác, trông chẳng khác gì người vừa chạy nạn tới.  
Hôm nay, Chương nãi nãi hầm thịt, bà lấy cho mỗi đứa một chén. Cả hai cúi đầu ăn ngấu nghiến không nói một lời. Chương Vân cũng đang ăn thịt, nhưng nhìn thấy con mình như vậy thì khách sáo nói rằng trẻ con không cần ăn ngon như thế. Nói xong, chính cô lại vùi đầu tiếp tục ăn, phát ra tiếng nhai khò khè.  
Ông bà nhìn tiểu cô mà chẳng biết nói gì. Trước đây, khi còn chưa lấy chồng, nàng là người nhanh nhẹn, giỏi giang, chuyện trong nhà ngoài ngõ đều quán xuyến đâu ra đó. Chính vì vậy, nàng mới có thể gả vào nhà tú tài ở làng bên.  
Thế nhưng đến ngày thứ ba sau khi về nhà chồng, chồng nàng không đi cùng đã đành, nàng còn bị người ta thay cho bộ quần áo vá chằng vá đụp. Của hồi môn mang về nhà mẹ đẻ cũng chỉ là vài con gà sắp chết.  
Người nhà nàng tức giận, cha và hai anh trai vác đòn gánh, dao chẻ củi định đến nhà chồng nàng làm rõ chuyện. Họ không thể để con gái, em gái mình gả đi đàng hoàng mà sau ba ngày lại biến thành ăn mày được! Chẳng lẽ nhà chồng nghĩ Chương gia ít người, yếu thế nên muốn chèn ép sao?  
Nhưng còn chưa kịp ra khỏi nhà chính, Chương Vân đã dang hai tay chắn cửa, bộ dạng như thể họ đang làm loạn vô cớ.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play