Chương Thụ chỉ lắc đầu. Cô mẫu của hắn lại bị gã tú tài kia mê hoặc đến mức chẳng còn biết tốt xấu. Cũng may hai bên không qua lại nhiều, nếu không sớm muộn gì cũng bị bọn họ làm cho tức chết.  
Sinh nhật qua đi, Lai Vượng lại ghé nhà họ, nói rằng muốn tranh thủ trước vụ thu hoạch đi huyện thành kiếm thêm ít tiền, để dành chút đỉnh cho gia đình, vì vụ mùa thu hoạch không phải chuyện nhẹ nhàng gì.  
Chương Thụ gật đầu. Nhà hắn không có nhiều ruộng, lúc này đi ra ngoài làm thêm cũng được. Vì thế, sau khi báo với ông bà nội và Lý Mộc Cẩn một tiếng, hắn khoác tay nải, cùng Lai Vượng lên đường.  
Huyện thành không khác mấy so với lần trước bọn họ đến. Trên đường, người qua lại vẫn cứ nhàn nhã đi tới, thỉnh thoảng ghé vào quán rượu hay tiệm ăn, ăn uống no say rồi lại bước ra.  
Hai bên đường phố, cửa hàng san sát, người ra vào tấp nập.  
Đối với dân quê mà nói, đây là một cảnh tượng mới mẻ. Dù bọn họ cũng đã đến huyện thành nhiều lần, nhưng mỗi lần vẫn không kìm được mà đưa mắt nhìn ngắm khắp nơi.  
Lần trước đến đây, Chương Thụ cũng giống như họ, thấy gì cũng thấy lạ. Nhưng lần này, hắn đã có thể giữ vững ánh mắt, không còn ngó đông ngó tây nữa.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play