Khi nồi canh trên bếp lò đã chín, từng đợt mùi thơm của thịt từ chiếc nồi sành lớn tỏa ra, giữa buổi sáng mùa đông lạnh giá lại càng kích thích vị giác.
Ở huyện này, mọi người thường có thói quen ăn sáng đơn giản. Người dân bình thường sẽ nấu ít cháo ăn với dưa muối, có điều kiện hơn thì lên phố ăn mì sợi hoặc hoành thánh, cũng có thể ăn bánh bao kèm tào phớ. Nói chung, bữa sáng không quá đa dạng.
Ai cũng nghĩ rằng buổi sáng nên ăn thanh đạm, thịt cá vào sáng sớm không hợp khẩu vị. Thế nhưng, nồi canh hầm của Chương Thụ lại khiến ai đi ngang qua cũng không khỏi thèm thuồng.
Có người đi ngang qua liền hỏi: “Tiểu ca, nhà cậu bán canh thế nào? Bao nhiêu tiền một chén?” Nếu giá hợp lý, làm một bát canh nóng buổi sáng rồi mua thêm vài cái bánh bao cũng coi như đủ một bữa.
Chương Thụ liền đáp: “Đại ca, canh nhà ta không bán, nếu mua bánh bột ngô thì sẽ được tặng một chén canh. Huynh có thể ngồi đây ăn.” Nói rồi, hắn xốc tấm vải phủ lên rổ, để khách nhìn thấy bánh bột ngô.
“Vậy bánh bột ngô giá bao nhiêu một cái?”
“Một văn tiền một cái.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT