Chương gia gia nói xong liền đi vào nhà. Trong sân, không khí trở nên im lặng. Chương nãi nãi nhìn Chương An, lại nhìn Chương Thụ, nghĩ đến những việc đã xảy ra hôm nay, cuối cùng cũng cứng rắn hạ quyết tâm, lắc đầu rồi đỡ Chương Thụ vào trong nhà cùng mình.
Sắc mặt Chương An lúc này liên tục thay đổi, cả nhà hắn đều đứng ngây ra tại chỗ. Đặc biệt là Chương Dung, từ nhỏ đến lớn nàng chưa từng rời khỏi đây, bây giờ gia gia lại bảo cả nhà dọn đi, vậy họ biết đi đâu bây giờ?
Nghĩ đi nghĩ lại, nàng càng thêm oán giận Chương Thụ. Rõ ràng hắn mới là người sai, vậy mà chẳng sao cả, còn ông bà thì quá bất công!
Ngày hôm sau, cả nhà Chương An phải chịu phạt. Lời thôn trưởng đã nói ra, họ không thể không nghe, nếu không thì sau này ở trong thôn sẽ không dễ sống. Phải biết rằng, thôn trưởng hoàn toàn có thể đuổi họ ra khỏi thôn.
Người xa quê thì khổ, không ai muốn tự cắt đứt đường sống của mình, vì vậy họ chỉ có thể ngoan ngoãn chịu phạt.
Vương Thúy Lan bị đánh mười roi, da thịt rách tươm, sau đó còn phải quỳ ba ngày trong từ đường. Đến khi ra ngoài, người nàng đã kiệt quệ, cuối cùng phải để Chương An dùng xe đẩy tay kéo về.
Trên chiếc xe đẩy của Chương An chất đầy hành lý, những người khác thì cõng giỏ, vác bao, trông chẳng khác gì cả nhà chạy nạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT