Buổi tối nằm trên giường, Chương Thụ đặt tay lên bụng Lý Mộc Cẩn, cảm nhận những cử động bên trong. Đứa bé đã hơn bốn tháng, thỉnh thoảng lại động đậy nhẹ một chút. Mỗi lần Chương Thụ chạm vào, dường như bé con cũng phấn khích hơn.  
Lý Mộc Cẩn tựa vào người hắn, cùng nhau cảm nhận niềm vui khi sắp làm cha. Lần đầu tiên bụng cậu cử động là lúc Chương Thụ không có nhà, cậu đã sợ đến mức không biết phải làm sao. Chỉ nghĩ rằng trong bụng mình có thứ gì kỳ lạ, chưa sinh ra mà đã nhúc nhích như vậy sao?  
Suốt cả đêm hôm đó, cậu trằn trọc suy nghĩ, tưởng tượng đủ mọi khả năng, cả tốt lẫn xấu. Mãi đến khi nãi nãi thấy cậu mệt mỏi, hỏi han rồi mới nói cho cậu biết rằng đó gọi là thai máy.  
Sau này, bé con càng lúc càng đạp thường xuyên hơn, gần như mỗi canh giờ lại động sáu, bảy lần. Lý Mộc Cẩn đoán rằng đứa bé trong bụng hẳn sẽ là một đứa trẻ rất hiếu động.  
Chương Thụ cũng nghĩ vậy, nhưng vẫn chưa biết là con trai hay ca nhi. Dù thế nào đi nữa, đối với hắn, chỉ cần con khỏe mạnh là đủ, sinh ra thế nào thì nuôi nấng như vậy.  
Khi Lý Mộc Cẩn đã ngủ say, Chương Thụ bất giác nhớ lại cảnh tượng mình nhìn thấy trong trấn vào buổi chiều.  
Ngõ Điềm Thủy, rốt cuộc là nơi nào mà lại quen thuộc đến thế? Hắn nghĩ mãi vẫn không ra, đời này chắc chắn chưa từng đặt chân đến đó.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play