Thẩm Thanh Diệp gật gật đầu, giống như thực sự đã bị lời nói của ông ta thuyết phục, sau đó cô nói:
“Nếu đã là như vậy ông có nghe thấy tiếng khóc của Uống Trí Vĩnh hay không?”
Khuôn mặt đang tươi cười của Uông Khánh Hải chợt đông cứng lại: “Cái gì…Tiếng khóc sao?”
Thẩm Thanh Diệp liền cười cười nói: “Vào khoảng năm giờ chiều hôm đó, có người đã nghe thấy tiếng khóc của trẻ con ở trong thôn. Có thể là đứa trẻ mới vừa tỉnh dậy phát hiện không thấy ông bà ở đâu cho nên mới bật khóc.”
“Thời điểm ông quay trở về vừa vặn cũng là khoảng năm giờ chiều, chẳng lẽ không nghe thấy một tiếng khóc nào sao?”
Uông Khánh Hải liếm liếm đôi môi khô khốc của mình, vẻ mặt đầy thành khẩn nói:
“Tôi…tôi thực sự là không nghe thấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT