Uông Khánh Hải đem đứa trẻ ấn mạnh xuống sàn tay vẫn bịt chặt miệng, dường như ông ta không nhìn thấy được ánh mắt đầy sự hoảng sợ kinh hoàng hay sự vùng vẫy đến tuyệt vọng của Uông Trí Vĩnh. 
Lúc này đây ông ta chỉ muốn giết chết đứa nhỏ này, nếu như giết chết Uông Trí Vĩnh thì mọi chuyện sẽ kết thúc…
Đôi bàn tay già nua của ông ta mạnh mẽ bóp chặt cổ của đứa bé. Uông Khánh Hải thực sự cảm thấy rất thoải mái, thực sự rất thoải mái. Ông ta cảm thấy giết người giống như giết một con gà vậy.
Cứ như vậy một lúc sau, đứa trẻ cũng không còn thở nữa.
Chờ đến khi Uông Khánh Hải kịp phản ứng lại thì đứa trẻ đã tắt thở hai mắt đang mở to nhìn ông ấy, trên mặt là đủ mọi cảm xúc bao gồm cả sự hoảng sợ và sợ hãi. Nhưng kỳ lạ chính là ông ấy lại không hề cảm thấy hối hận một chút nào.
Thậm chí là còn cảm thấy sảng khoái một cách khó hiểu, giống như thể tảng đá đè nặng trên người ông ta nhiều năm qua cuối cùng cũng được dỡ bỏ.
Uông Khánh Hải liền đứng dậy, vuốt vuốt tóc bình tĩnh tìm một chiếc đựng phân bón để đựng Uông Trí Vĩnh. Sau đó, thừa dịp không có ai ở bên ngoài ông ta nhanh đến ngay nhà về sinh phía sau của Uông Thế Hòa rồi ném đứa trẻ xuống hầm phân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play