La Khai Dương bị khoác vai mặt liền đỏ lên, nhịn không được mà trừng anh ấy một cái sau đó lại bật cười ha hả.
Nghe ấy ta giống như nhiệm vụ này dường như là của một mình La Khai Dương vậy.
Tuy nhiên sau câu nói đùa của Vi Chính Nghĩa bầu không khí xung quanh dường như cũng thoải mái hơn rất nhiều. Thẩm Thanh Diệp cũng cười cười nói: 
“Đi thôi, anh Khai Dương khi nào chúng tôi trở về sẽ mua thêm đồ ăn ngon cho anh.”
La Khai Dương liếc nhìn cô, cảm thấy hơi có chút ngại ngùng, nhưng vẫn cười nói: 
“Vậy sáng mai anh muốn ăn bánh mì giống như của lão đại buổi sáng hôm nay.”
Thẩm Thanh Diệp hơi khựng lại, nhưng sau đó vẫn mỉm cười đáp ứng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play