"Thì ra đây chính là cảm giác rời xa quê hương." Hà Tự Phi thầm nghĩ.  
Chưa đầy mười lăm phút sau, xe ngựa đã rời khỏi thị trấn. Hà Tự Phi có thể nhìn thấy những thửa ruộng trải dài hai bên đường, nghe tiếng gà gáy vang vọng đâu đó, ánh mặt trời dần ló rạng, khiến khung cảnh xung quanh ngày càng thêm rực rỡ sắc màu.  
Ngồi đối diện Hà Tự Phi là một thiếu niên khoảng mười lăm tuổi, tóc đã búi lên gọn gàng, dùng một mảnh vải quấn quanh. Nhìn thấy Hà Tự Phi búi hai búi tóc trên đầu, cậu ta cười nói: "Ngươi còn nhỏ thế này mà đã đi làm thư đồng à?"  
Hà Tự Phi gật đầu.  
"Ta tên Trần Trúc, còn ngươi?"  
"Hà Tự Phi."  
Trần Trúc có vẻ khá thích trò chuyện, liền hỏi tiếp: "Ơ, chẳng phải ngươi là họ hàng của Cao thiếu gia sao?"  
Đối với những gia đình không quá giàu có như họ, thư đồng thường là họ hàng đảm nhiệm. Dù gì thì chi phí mua người hầu cũng không hề rẻ.  
"Ừ, Cao thiếu gia là biểu ca của ta." Hà Tự Phi đáp.  

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play