Lùi một vạn bước mà nói, Thẩm Cần Ích thật ra lại thích bị người ta nói đến mức không đáp lại được. Thế nên, mỗi lần bốn người bọn họ cùng nhau ra ngoài du ngoạn, gặp phải tình huống như vậy, hắn chẳng những không thấy khó chịu, thậm chí còn mong bị mắng thêm mấy câu.
Lúc đầu Hà Tự Phi chèn ép hắn chỉ vì hắn cứ luôn nhắc tới chuyện của Trần Thế Mỹ, sau lại thấy Thẩm Cần Ích không biết mệt, nên cũng mặc kệ hắn.
Nhưng Trần Vân Thượng rõ ràng không phải kiểu người dễ chịu như vậy.
Hắn rất coi trọng sĩ diện.
Vừa rồi một câu “Trần công tử” lạnh nhạt kia của Hà Tự Phi đã khiến vành tai hắn hơi đỏ lên vì tức.
Lúc này, Thẩm Cần Ích thật ra vẫn còn muốn xem Trần Vân Thượng bị đả kích tiếp, quan trọng hơn là, hắn rất mong chờ phản ứng của Hà Tự Phi.
Đáng tiếc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT