Không biết có phải hắn sinh ra ảo giác hay không, sau khi thay đồ rồi ra khỏi phòng lễ, lại không còn cảm thấy đêm lạnh thấu xương nữa. Có thể là vì trời sắp sáng, hoặc cũng có thể do thân thể bị kích thích mà nóng lên.
Cửa sau của phòng lễ đối diện với cổng chính, còn gọi là Long Môn. Sân trong viện rất rộng, trước đây những người dự thi đều phải đứng ở đó, được quan sai dẫn đến, lần lượt xếp hàng dựa theo bảng số.
Hà Tự Phi phát hiện cách xếp này dựa theo chiều cao. Hắn nhớ lại lời Thẩm Cần Ích từng nói, sau khi vào sân thi, mỗi người sẽ được phát một chiếc mũ, trên đỉnh mũ dán tờ giấy dài. Nếu trong quá trình thi, tờ giấy bị đứt, sẽ bị xem là gian lận và bị đuổi khỏi trường thi.
Hà Tự Phi xách theo Thư Lam, thầm nhủ rằng mọi người nhất định phải kiên trì, ngàn vạn lần đừng để bị đuổi ra.
Đợi đến khi tất cả thí sinh đứng yên tại vị trí của mình, dưới sự dẫn dắt của huyện lệnh, huyện thừa, học chính và giáo dụ, mọi người cùng dâng hương và vái ba vái trước Khổng phu tử.
Ngay sau đó, học chính tuyên đọc quy định trường thi, huyện lệnh chính thức tuyên bố bắt đầu khảo thí.
Trường thi huyện so với tưởng tượng của Hà Tự Phi thì đơn sơ hơn rất nhiều, nói ngắn gọn chỉ hai chữ "lều lớn".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT