Chuyện này không liên quan đến trình độ của hắn, mà là do cách hắn lý giải Tứ Thư Ngũ Kinh không phù hợp với suy nghĩ của huyện thái gia.
Đời trước, Hà Tự Phi từng nghe tiên sinh kể câu chuyện này, chỉ coi như một chuyện tiêu khiển. Nhưng nay hắn đã thực sự đến thời cổ đại, đương nhiên phải từng bước đi theo đúng trình tự.
Sau nhiều ngày đi học, Hà Tự Phi nhận ra rằng nội dung mà phu tử giảng dạy rất dễ hiểu. Dù sao cũng là người từng liên tiếp đạt tam nguyên, nên hiển nhiên hiểu rõ quy tắc khoa cử. Ông không vội vàng giảng giải những đạo lý cao siêu, mà ngược lại, để giúp học trò dễ tiếp thu, ông thường kể nhiều điển cố thú vị.
Với tư cách là một Mông Đồng* mới mười hai tuổi, Hà Tự Phi cảm thấy vô cùng hứng thú.
(*Mông Đồng: chỉ trẻ nhỏ mới bắt đầu học chữ, học đạo lý ở thời cổ đại.)
Phu tử của hắn có thể hạ bút thành văn với vô số điển cố như vậy, quả nhiên không hổ danh là bậc đại gia biên soạn sử ký suốt ba mươi năm.
Nghĩ đến đây, lại nghĩ đến việc phu tử thật lòng dạy mình từ những bước nhập môn, Hà Tự Phi không dám lười biếng chút nào. Giờ Ngọ, sau khi dùng cơm ở nhà phu tử hắn lập tức trở về ôn tập bài vở, luyện chữ, học thuộc sách và sắp xếp lại bút ký.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT