Trần Trúc lập tức sững sờ tại chỗ, ngơ ngác không biết phải phản ứng thế nào…
Giọng nói này, cậu đã nghe suốt mười lăm năm nay, quen thuộc đến mức chỉ cần nghe thấy là cả người liền căng chặt, hơi thở gấp gáp đó là giọng của cha hắn!
Lúc này, một giọng nói khác lại vang lên từ trong sân:
“Trần thiếu gia, chắc chắn có hiểu lầm gì đó! Tự Phi nhà ta mới chỉ mười hai tuổi, còn chưa hiểu chuyện gì cả. Hắn ở trong thôn thậm chí còn chưa từng nắm tay ca nhi hay cô nương nào, sao có thể có ý đồ với thông phòng của ngài được chứ?”
Hà Tự Phi: “……” Gia gia ta sao lại ở đây?
“Thiếu gia Thành An, thiếu gia Thành An à! Lúc trước khi các ngươi lên huyện thành, ngươi đã nói sẽ chăm sóc Tự Phi. Vậy mà bây giờ nó chuyển đi cũng không báo cho chúng ta một tiếng. Nếu không phải cha nương của Trần Trúc tìm đến, chúng ta còn không biết nó đã dọn đi từ lúc nào… Một đứa trẻ mười hai tuổi có thể chuyển đi đâu được chứ? Còn mang theo một ca nhi mười lăm tuổi, hai người bọn họ…”
“Gia gia, nãi nãi, con đã về.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT