Trần Trúc nghe đến xuất thần, ánh mắt sáng rực nhìn Chu Lan Nhất, trong mắt mang theo sự khâm phục.
Chu Lan Nhất đúng lúc đó bật cười, nói: “Người đó cùng người nhà họ đều rất biết ơn y quán chúng ta, sau lại còn đến đổi thuốc, người nhà còn tặng cờ khen, này, chính là cái này. Lúc đó ta vui lắm, đó là lần đầu tiên ta học xử lý vết thương. Sau đó ta chủ động xin nhận việc giúp hắn thay thuốc. Trần huynh, ngươi có biết lúc ta thay thuốc đã xảy ra chuyện gì không?”
Trần Trúc là người rất hiền lành, chỉ nghĩ đến điều tốt:
“Ngươi thay thuốc, rồi vết thương đỡ hơn?”
Chu Lan Nhất không nhịn được bật cười khẽ:
“Không, lúc ấy ta còn nhỏ, lại tự cao, kết quả là vết thương của người ta ở bên trái chân, vậy mà ta thay thuốc xong lại băng bó lên chân phải. Khi đó người kia còn mang vẻ mặt đau khổ hỏi, có phải chân phải của hắn cũng bị chặt rồi không.”
Trần Trúc tưởng tượng ra cảnh đó trong đầu, không nhịn được cũng bật cười theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT