Trần Trúc thật sự hiền lành.
Chuyện này, Hà Tự Phi vẫn luôn biết rõ.
Hắn vừa nói xong mấy lời đó, không cần đoán cũng hiểu được quyết định của Trần Trúc.
Chờ Trần Trúc thu dọn xong bàn rồi rời khỏi, Hà Tự Phi đứng yên tại chỗ trầm ngâm một lúc, sau đó cầm lấy thỏi mực đã nghiền, chuẩn bị luyện chữ.
Bây giờ Hà Tự Phi đã có thể viết đẹp bốn kiểu chữ, nhìn kỹ còn giống hệt chữ in của các nhà in lớn ở kinh thành, nhưng nhìn lâu vẫn có thể nhận ra sự khác biệt rất nhỏ.
Lần trước Dư lão kiểm tra chữ của Hà Tự Phi, nhận xét là: “Chưa giấu được nét phong.”
Dù lời nhận xét không nhẹ nhàng gì, nhưng vẻ mặt Dư lão lại vô cùng hài lòng. Chỉ trong vòng một năm ngắn ngủi, học trò nhà mình có thể viết chữ đạt đến mức này, không còn là chuyện có thể giải thích chỉ bằng hai chữ “thông minh”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT