Chu Lan Nhất lớn hơn Hà Tự Phi ba tuổi, thân hình cũng rắn chắc hơn hắn. Theo lý mà nói thì khí thế nên vượt trội so với Hà Tự Phi – một thiếu niên chưa đầy mười bốn tuổi. Nhưng lúc này, Chu Lan Nhất lại ấp úng, dè dặt trước mặt Hà Tự Phi, khí thế yếu ớt, hoàn toàn không khiến người ta cảm thấy đột ngột hay áp lực.
Chu Lan Phủ đứng bên cửa, nếu có người ngoài đến thì sẽ cất tiếng chào.
Hiện tại bên ngoài im ắng, Chu Lan Phủ nghiêng đầu nhìn hai người trong phòng.
Nhìn thoáng qua thì không thấy gì lạ, nhưng đến lần nhìn thứ hai, ánh mắt Chu Lan Phủ bất giác dừng lại trên người thiếu niên đang hơi tựa vào khung cửa sổ, dáng vẻ có phần uể oải, thân hình cũng gầy gò mảnh khảnh. Nhưng không hiểu sao, khí chất của hắn lại có thể áp đảo nhị đệ nhà mình một phần – vừa đủ để tạo áp lực mà không khiến người khác thấy bị đè ép.
Trong lòng Chu Lan Phủ bỗng dấy lên một ý nghĩ: Hà Tự Phi này… chắc hẳn là kiểu công tử xuất thân từ nhà quyền quý mới có được khí chất tự tin như thế.
Cuộc trò chuyện giữa hai người diễn ra rất suôn sẻ.
Hẳn là Chu Lan Phủ đã nói trước với Chu Lan Nhất về vị trí của Trần Trúc trong lòng Hà Tự Phi, nên Chu Lan Nhất không lấy thân phận “Nhị thiếu gia nhà họ Chu” để bàn chuyện mua lại khế ước bán thân của Trần Trúc. Mỗi lời hắn nói ra đều chứa đựng sự chân tình, đồng thời thể hiện rõ sự tôn trọng – là kiểu tôn trọng dành cho người có nhân cách độc lập, không phân biệt thân phận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play