“Tiểu Đồ?” Đế Ốc hỏi, “Con đang nói gì vậy?”
Trong phạm vi bao phủ của Đạo Võng, quy tắc “gọi mà không vang” đã bị tạm thời loại bỏ. Đế Ốc nghe thấy Ngu Đồ bất ngờ lên tiếng gọi “Tiền bối Kỳ Lân”, nhưng sau đó, âm thanh hoàn toàn không truyền ra chút nào. Đế Ốc tập trung nhìn lại thì thấy bóng dáng của cả Ngu Đồ lẫn Kỳ Lân đều trở nên mơ hồ trong mắt hắn, giống như hình ảnh nhìn thấy khi thần trí rã rời, không thể nào lấy nét được.
Trong lòng hắn dâng lên một nỗi bất an nhè nhẹ: “Tiểu Đồ! Con đang hỏi Kỳ Lân tiền bối điều gì vậy?”
Rõ ràng Ngu Đồ đang ở ngay bên cạnh, nhưng khi Đế Ốc đưa tay ra lại chụp vào khoảng không, như thể trong phạm vi bao phủ của Đạo Võng, còn tồn tại một không gian khác nữa.
Đế Ốc cảm thấy đầu óc dần trở nên hỗn loạn, giống như người đã kiệt sức cùng cực đang bị kéo vào cơn mộng đẹp ngọt ngào. Hắn cố gắng chống lại, nhưng rốt cuộc vẫn thất bại.
Đế Ốc ngất đi, Tuân Nhược Vọng cũng rơi vào trạng thái ngủ mê. Trong phạm vi của Đạo Võng, chỉ còn lại Ngu Đồ là vẫn còn tỉnh táo.
Kỳ Lân vẫn chăm chú nhìn hắn. Cảm giác bị nhìn thấu càng lúc càng rõ rệt, như thể xung quanh là vô số đèn pha soi rọi, mọi bí mật, mọi suy nghĩ nhỏ nhặt của hắn đều bị phơi bày không sót mảy may.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT