Năm nay rất nhanh đã đến cuối thu.
Ngọn núi nơi Phượng Hoàng ở, toàn bộ cây ngô đồng đã chuyển sang màu đỏ rực lửa, Phượng Hoàng trong tiểu viện đã làm rất nhiều món ăn Tết cần tích trữ trước, lẽ ra có thể dùng linh lực giải quyết dễ dàng, nhưng hắn đã quen tự tay làm.
Tiểu viện so với hai ngàn năm trước không có quá nhiều khác biệt, chỉ là có một viện đã đóng kín rất lâu, và năm nay, một viện khác cũng sẽ không còn đón chủ nhân của nó nữa.
Hơn hai ngàn năm qua, Phượng Hoàng đã gặp rất nhiều dị thú dị thực mới, cũng kết giao thêm bạn bè mới, hắn tiễn đưa rất nhiều cố nhân ra đi, lại chứng kiến sự ra đời của sinh mệnh mới.
Hắn dùng linh lực gửi thư đi khắp Đại Hoang, rồi nhận lại vài hồi âm, mùa đông trong tiểu viện, phần lớn thời gian đều rất náo nhiệt, có lẽ vì hắn luôn sợ sự cô đơn của mùa đông.
Tuyệt như thường lệ cứ đến đúng hẹn, trước cửa tiểu viện treo đèn lồng, dán câu đối, rực rỡ như ngô đồng mùa thu.
Bạn bè trong những năm tháng dần qua đều có dấu hiệu già đi rõ rệt, không phải vẻ ngoài của họ, mà là đôi mắt của họ, những đứa trẻ tuổi còn nhỏ luôn đầy tò mò về thế giới này, còn những người già đã xế chiều thì lại bình lặng không gợn sóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play