Vì nợ tiểu hồ ly sáu trăm que thịt khô, Gia Mộc Anh đã ở lại. Dựa vào những kiến thức đời sống thường ngày liên tục hiện về trong đầu, hắn cùng tiểu hồ ly dựng bốn căn nhà gỗ nhỏ cách bờ suối không xa: một căn cho hắn ở, một căn cho tiểu hồ ly, một căn làm nhà bếp, và một căn để tiểu hồ ly tích trữ thức ăn.
Mảnh đất tiểu hồ ly khai hoang trước đó đã bị tuyết mùa đông phá hỏng gần hết, thế là Gia Mộc Anh chọn cho nó một mảnh đất khác thích hợp để canh tác hơn. Xuân về hoa nở, băng tuyết tan dần, có thể thấy một con hồ ly trắng muốt đang dùng sáu chiếc đuôi chăm chỉ cày ruộng.
Sáu chiếc đuôi trắng như tuyết đang bận rộn xới đất, chủ nhân của những chiếc đuôi cũng không để miệng nghỉ ngơi, nó oang oang hỏi: “Cây trà lớn! Ngươi chắc là xới đất kiểu này à!”
“Ngươi hỏi câu này một trăm hai mươi sáu lần rồi đấy!” Từ xa có tiếng đáp lại, “Tin hay không thì tùy!”
“Nếu lần này mà không trồng ra được đồ ăn ——— ngươi phải trả lại ta một ngàn hai trăm que thịt khô ———” Tiểu hồ ly tính toán đâu ra đấy, nên giọng điệu vô cùng hùng hồn, “Đây gọi là đền bù tổn thất ———”
Một bóng râm vụt qua đầu, tiểu hồ ly đang cày ruộng ngẩng lên thì thấy một con gà rừng đang hoảng hốt.
Giật nảy mình, tiểu hồ ly theo phản xạ vung vuốt tới, con gà rừng bị đánh gãy cổ tại trận, toi đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT