Khi bốn căn nhà gỗ nhỏ biến thành một tiểu viện hai tầng khang trang, tiểu hồ ly đã mọc ra chiếc đuôi thứ tám. Nó không còn lang thang khắp Đại Hoang nữa, mà cùng cây trà lớn đã hóa hình Gia Mộc Anh sống chung, săn bắt, trồng trọt, lại còn học được vô số kiến thức khó hiểu đến mức muốn nứt cả đầu óc hồ ly.
"Ta không học nữa!" Tám cái đuôi trắng như tuyết của tiểu hồ ly cuộn nó lại thành một quả cầu, bên trong vang lên giọng nói chán học đặc trưng của trẻ con: "Hu hu hu, ta chỉ là một đứa trẻ yếu ớt, đáng thương lại bất lực, tại sao phải học nhiều thứ như vậy!"
"Đợi ngươi mọc ra chiếc đuôi thứ chín thì không còn là trẻ con nữa rồi." Một bàn tay độc ác xé toạc vòng đuôi của nó, chậm rãi nói móc, "Sắp rồi, sắp rồi, ta đảm bảo sau khi ngươi hóa hình bài tập còn nhiều hơn nữa."
Tiểu hồ ly: "..."
Nó rầu rĩ nói: "Ngươi nói vậy, thà ta cứ làm trẻ con cả đời còn hơn."
Nó còn là chủ nợ của Gia Mộc Anh nữa! Đâu có chủ nợ nào bị ấn đầu bắt học chứ!
"Ta xin phép ra ngoài chơi—" Tiểu hồ ly nước mắt lưng tròng, "Thật sự không được thì cuốc đất cũng được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT