"Tay tôi đâu? Chân tôi đâu?"
Trên một chiếc bàn tiệc trắng muốt, một ấm trà sứ viền vàng bỗng nhiên nhảy tưng tưng, nắp ấm va vào thân ấm phát ra những tiếng lách cách giòn tan. Nó dùng giọng của Cố Hồng Ảnh mà gào lên, "Tại sao tôi có thể nhìn thấy 360 độ xung quanh?!"
Cậu nhảy loạn xạ trên bàn, làm cho khăn trải bàn trắng tinh nhăn nhúm hết cả. Khi nhảy đến mép bàn, cậu nghiêng vòi xuống nhìn thử rồi lập tức hét toáng: "Ôi mẹ ơi! Cao quá!"
Ngay sau đó, cậu sợ hãi nhảy lùi về. Nếu cái chén sứ xanh biếc bên cạnh không nhanh chóng tránh đi, có lẽ đã bị cậu đụng ngã mất rồi.
Ấm trà viền vàng xoay một vòng trên bàn, phát hiện ra chiếc chén sứ xanh cách mình một đoạn, cậu ngập ngừng: "...Đồ Đồ?"
Chén sứ xanh biếc bất đắc dĩ lên tiếng: "Ừm."
Ngu Đồ thật không ngờ, sau khi mình biến thành một cây trà non, lại còn có ngày hóa thành một chiếc chén trà sứ. Hắn mới chỉ vừa học đi bằng rễ cây không bao lâu, giờ lại phải thích nghi với việc di chuyển bằng đáy chén trà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT