Dựa theo định luật bảo toàn nụ cười, nụ cười không bao giờ biến mất, chỉ chuyển từ người này sang người khác mà thôi. Vậy mà trong đại lễ đường, hơn một trăm tân sinh viên tụ họp, không một ai nặn nổi một nụ cười, kể cả Ngu Đồ và Cố Hồng Ảnh.
Khi không thấy mình xuất hiện trong đoạn vlog lịch sử đen tối được chỉnh sửa sắc nét, Ngu Đồ còn thầm cảm thấy may mắn. Nhưng chẳng mấy chốc, hắn phát hiện ra—mình đã vui mừng quá sớm.
Trong đoạn vlog được cắt ghép kia không có hắn thật, nhưng trong bộ sưu tập ảnh meme thì hắn một mình chiếm hẳn ba tấm. Một tấm là ảnh chụp hắn và Cố Hồng Ảnh ngồi góc khuất trên tầng hai căng tin, cùng nhau húp mì, đặt tên là [Bình tĩnh vãi chưởng.JPG]. Một tấm khác là cảnh hai người thì thầm to nhỏ trong cây ăn thịt người, ảnh mang tên [To tiếng bàn mưu.JPG]. Và tấm cuối cùng là hình mẫu cây trà nhỏ của hắn, lê lết kéo theo một bọc hàng to gấp N lần kích thước cơ thể, mỗi chiếc lá đều căng sức, tên ảnh là [Gánh nặng cuộc đời.GIF].
—Thậm chí tấm ảnh mẫu của hắn còn không phải ảnh tĩnh, mà là một đoạn động!
Ngu Đồ: “…”
Thế giới này nhân lúc còn cứ sớm mà diệt vong đi!
Cố Hồng Ảnh cũng chẳng cười nổi, bởi ngoài hai tấm ảnh chung với Ngu Đồ, cậu còn có thêm hai tấm riêng. Một tấm là lúc cậu bưng bát mì đứng ở cầu thang tầng hai căng tin, tên ảnh là [Tôi không nên ở đây, tôi nên ở dưới gầm xe.JPG]. Tấm còn lại là khoảnh khắc cậu ném xong viên đá nhỏ ở cửa đại lễ đường, bị lực hút kéo lên không trung, chụp chính diện gương mặt, đặt tên [Tiếng thét và hoang mang.JPG].

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play