Trăng sáng vằng vặc, sao bay đầy trời, Tự Cẩm và Tiêu Kỳ sóng vai ngồi trên thềm đá. Sau đó thuật lại một câu chuyện xưa dài đằng đẵng, giấu đi sự thật mình xuyên việt, nhưng lại nói minh bạch chuyện mình đã quên hết những chuyện cũ với Tần Tự Xuyên.
Giây phút đó, nét mặt Tiêu Kỳ quả thực giống như bị sét đánh vậy, thực sự không thể tin được vào tai mình, cẩn thận kiểm tra nét mặt, ánh mắt của Tự Cẩm. Từ trong ánh mắt nàng hắn nhìn không ra lừa gạt và giấu giếm, ánh mắt sáng ngời trong suốt, khiến hắn không tự chủ mà muốn tin tưởng chuyện cũ này.
"Nàng... Nàng nói lúc trước ở Y Lan Hiên bị bệnh một thời gian, sau đó quên rất nhiều chuyện, kể cả Tần Tự Xuyên." Giọng nói Tiêu Kỳ có vẻ khẩn trương, cố ép xuống sự run rẩy, tình thế quỷ dị như vậy, quả thực không thể khiến người ta tin tưởng được.
Tự Cẩm nhìn lên vầng trăng sáng trên đỉnh đầu, "Cũng còn nhớ rất nhiều chuyện, đồng thời cũng quên một vài chuyện. Đợt bệnh đó cực kỳ hung hiểm, thiếu chút nữa đã không trụ được. Đến khi thiếp tỉnh lại, đầu óc bên trong hỗn độn nhưng chưa từng có cái tên Tần Tự Xuyên này. Về sau có một lần mơ thấy vài chuyện, mới biết được trong sinh mệnh còn có một người như vậy tồn tại. Nhưng thiếp không nhớ bất kỳ chuyện gì về hắn ta, nghĩ không ra những năm tháng đã từng có hắn ta tồn tại. Hoàng thượng luôn miệng nói chúng ta thanh mai trúc mã tình thâm ý trọng, có lẽ đây là sự thật. Nhưng thật sự thiếp không nhớ rõ. Đối với thiếp, Tần Tự Xuyên chỉ là một tên người hơi quen."
Tiêu Kỳ: ...
Sự quỷ dị khiến hắn cảm thấy Tần Tự Xuyên thật đáng thương, một kẻ ngoài lề, không biết đã xuất hiện chỗ nào?
"Nếu Tần Tự Xuyên nghe nàng nói như thế, nàng cảm thấy hắn ta sẽ có phản ứng gì?" Tiêu Kỳ cảm giác mình đặc biệt đần độn hỏi ra một câu như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play