Bạch Nhiễm Hi khóc rất lâu, lâu đến mức nước mắt cậu thấm ướt cả quần áo của Đường Thời An rồi lại khô đi, lâu đến mức mặt trời vốn còn treo cao trên bầu trời cũng đã lặn xuống.
"Đường đại ca, cảm ơn huynh." Khóc xong, Bạch Nhiễm Hi ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ hoe. Nếu không xử lý cẩn thận, ngày mai chắc chắn sẽ sưng lên.
"Cảm ơn ta làm gì? Ngươi sắp trở thành phu lang của ta rồi, không cần nói lời cảm tạ. Có ta ở đây, sau này ta sẽ không để ngươi chịu ấm ức nữa."
Thấy Bạch Nhiễm Hi gật đầu, Đường Thời An mới yên tâm, nhưng lại nhớ đến một chuyện: "Người mà mấy ngày trước ta nhìn thấy trong trấn là ai?"
"Là đệ đệ của biểu muội xa kia, cũng chính là kẻ đã xông vào phòng ta đêm giao thừa. Nếu không phải nha hoàn kia đến sớm..." Câu tiếp theo Bạch Nhiễm Hi không nói, nhưng ý tứ thế nào, Đường Thời An cũng hiểu.
"Ta đã nghĩ kỹ rồi. Người hạ dược tính kế ta chắc chắn là nữ nhân đó. Nhưng việc hắn đưa hưu thư ngay trong đêm giao thừa, thời gian được sắp xếp quá trùng hợp, hắn không thể nào không biết chuyện. Càng có khả năng, chuyện Viễn Nhi chậm sinh cũng có liên quan đến bọn họ."
Trên đời làm gì có nhiều chuyện trùng hợp đến vậy? Nếu liên kết những sự việc trước sau lại với nhau, rõ ràng có kẻ đứng sau nhúng tay vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT