Ả ta thật sự không hiểu, Thu Minh Nguyệt chẳng qua chỉ là một thứ nữ, cớ sao lại được tổ mẫu yêu thích đến thế? Còn bản thân nàng ta đường đường là một đích nữ, chẳng lẽ lại không bằng một thứ nữ có thân phận thấp kém hay sao?
Thu Minh Lan lẳng lặng ngồi đó, vẻ mặt bình thản, không còn vẻ khoa trương và tham vọng như lúc đứng ở cửa nữa, cũng không có vẻ bức bách hay phẫn nộ. Chỉ trong chốc lát, nàng ta đã có thể giữ bình tĩnh và lý trí như vậy rồi. Phải nói rằng, đây đúng là một người không dễ đối phó.
Vẻ mặt của Lão thái quân và Lão thái gia đều điềm tĩnh, không nhìn ra bất cứ cảm xúc gì. Đại lão gia hơi cau mày, ánh mắt mang theo chút lo lắng. Nhị lão gia thì không có biểu cảm gì rõ ràng. Tam lão gia vẫn như thường lệ, lười nhác tựa vào chiếc ghế gỗ lim chạm trổ hoa văn, bụng phệ, quầng mắt xanh thẫm, rõ ràng là dấu hiệu của việc hoang dâm quá độ.
Vẻ mặt của Đại phu nhân khá khó coi, lạnh lùng ngồi một chỗ. Nhị phu nhân vẫn giữ dáng vẻ kiêu ngạo thường thấy. Tam phu nhân thì ngoan ngoãn ngồi yên, vẻ mặt vẫn yếu đuối như mọi khi.
Chỉ có điều, không thấy phu nhân Tiết Quốc Hầu ở đây.
Cánh tay Thu Minh Hiên quấn đầy băng trăng, ánh mắt lo lắng nhìn sang. Thu Minh Trân bị cấm túc mấy ngày nay, vẻ mặt có hơi tiều tụy và trắng bệch, trong mắt ánh lên sự ảm đạm. Thẩm thị, vẻ mặt tất nhiên là đầy lo lắng rồi.
Một khung cảnh long trọng chưa từng có như thế này, khiến Thu Minh Nguyệt cảm thấy như đang bị đưa ra tam đường hội thẩm(*) vậy, mà nàng chính là kẻ sắp bị từng người một tra hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT