Rõ ràng trước đây chưa từng gặp mặt, tại sao hắn luôn cảm giác như đã gặp ở đâu đó, trong lòng thậm chí còn mang một cảm giác thân cận khó tả. Cảm giác thân cận này không liên quan đến tình cảm ái mộ, càng giống như một sự ấm áp trìu mến giữa người thân.
Trong lòng Cố Tiểu Thu hoang mang, nhưng trên mặt lại không biểu lộ ra.
Với thân phận của hắn, nếu nhắc đến sự ấm áp giữa người thân thì không khỏi nực cười.
Ngày thường tiếp xúc nhiều, Cố Tiểu Thu cũng có chút hiểu biết về đám quyền quý quan lại trong kinh thành này.
Vị Ngô nương tử này là hòn ngọc quý trên tay của Ngô lang trung bộ Lại, lại gả vào Vệ gia thơ lễ trâm anh, còn hắn chẳng qua chỉ là một con hát nghèo hèn, lấy tư cách gì mà nói đến sự ấm áp giữa người thân.
Nếu nói ra, chỉ sợ sẽ bị hiểu lầm là hạng người nịnh nọt, thấy người sang bắt quàng làm họ. Nhưng hắn lại không sợ những lời đàm tiếu nhàn rỗi của người trong kinh, rốt cuộc bây giờ hắn cũng đúng là kẻ đang luồn cúi tìm cách tiến thân, dựa vào quyền quý để sống.
Nghĩ đến đây, Cố Tiểu Thu không khỏi ngước mắt, liếc nhìn Tích Thúy một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play