Vệ Dương thị tìm nàng là để nói về những việc liên quan đến chuyến về Ngô phủ lần này của nàng.
“Thúy Nương, con đã gả vào Vệ gia chúng ta, chính là dâu của Vệ gia,” Vệ Dương thị từ ái nhìn nàng, “Có thể cưới được con làm vợ, là cái hạnh của Đàn Nô, Vệ gia chúng ta có được một người con dâu như con, cũng là cái hạnh của Vệ gia ta.”
Sau khi khen vài câu, những lời tiếp theo nói đơn giản đều cùng một ý. Đều là ám chỉ nàng ở trước mặt Ngô Thủy Giang, phải năng giúp đỡ nhà chồng nhiều hơn.
Tích Thúy lần lượt đồng ý: “Thúy Nương biết rồi ạ.”
“Từ sau khi gả cho Đàn Nô, con đã tự đáy lòng xem mình là người Vệ gia.” Tích Thúy nói: “Có thể gả cho Đàn Nô làm vợ, làm con dâu của a ông và a cô, cũng là chuyện may mắn của Thúy Nương.”
Vệ Dương thị thấy nàng là người hiểu chuyện, không cần tốn công dạy bảo thêm, liền hài lòng khẽ gật đầu.
“Làm khó con có tấm lòng này.” Vệ Dương thị khẽ than.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT